Con người thật sự rất kỳ diệu, so với người khác Bách Doanh thực sự ít có nhu cầu chia sẻ cảm xúc, trong thời thơ ấu của cô, không có người lớn nào muốn nghe cô nói chuyện, điều quan trọng là dù có nói ra cũng không có ai đáp lại.
Sau này cô quen được những người bạn tốt, họ từng phàn nàn rằng cô luôn không chia sẻ tâm sự trong khi họ không có bí mật gì trước mặt cô.
Trong những năm gần đây, tình hình đã tốt hơn một chút nhưng cô vẫn chọn lọc những chuyện mà cô cho là phù hợp để kể, dù vậy nhưng người đàn ông trước mặt này chắc chắn không phải là đối tượng mà cô sẽ chia sẻ tâm sự. Chỉ là vào đêm khuya thế này, cảm xúc của cô có chút yếu đuối, cô có chút do dự trong vài giây.
Sau cùng cô vẫn lý trí lắc đầu: “Không có gì không vui.”
Nói ra anh cũng không hiểu, nếu một ngày anh hiểu thì cũng chẳng có ích gì, huống chi là nói về một người đàn ông đã gây phiền phức cho cô với một người đàn ông khác, dù cô có làm đẹp chuyện đó bằng cách nào cũng không nên để anh biết.
“Trên mặt em bây giờ đang viết ba chữ này.” Tưởng Mặc Thành giơ tay véo mũi cô, “Nói đi, là người nào, chuyện gì khiến em không vui?”
Bách Doanh không có gì không vui, cô chỉ cảm thấy bối rối và một chút tiếc nuối không đáng kể.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT