Lần này nhiệm vụ mà Kiều Minh Huyền giao cho ba nhân viên mới thực chất không chỉ đơn giản là một bài kiểm tra mà đúng là một dự án mà anh đang tiếp xúc và thúc đẩy.
Và đúng là không phải để tìm nhà đầu tư cho một tổ chức khám sức khỏe nào đó.
Dự án lần này thực ra là do nhà đầu tư chủ động tìm đến Kiều Minh Huyền, hy vọng anh có thể giúp tìm một đơn vị cung cấp dịch vụ khám sức khỏe để họ đầu tư và từ đó mở rộng bố cục trong ngành này.
Cho nên Kiều Minh Huyền mới nói Chung Tình đoán sai. Còn Thạch Đào lại nói Chung Tình thực ra đoán cũng gần đúng đến tám, chín phần.
“Chung Tình thật sự rất thông minh, làm việc có phương pháp lại biết suy nghĩ, có thể đoán gần đúng việc sắp tới chúng ta phải làm, cô ấy đúng là một nhân tố rất phù hợp để làm dự án. Nhiệm vụ lần này là 1, người khác làm xong chỉ tương đương 1, còn cô ấy thì làm hẳn đến 2.” Thạch Đào không hề tiếc lời khen ngợi Chung Tình.
Kiều Minh Huyền đặt ly cà phê xuống bàn, tháo kính, ánh mắt nheo lại đầy châm biếm nhìn Thạch Đào rồi hỏi: “Khi nào cậu bắt đầu biết dùng toán học để khen người vậy? Nào là một với hai, nào là bảy bảy tám tám, rồi lại tám chín phần mười. Cậu khen cô ta nhiệt tình như vậy có phải ngụ ý muốn nhắc tôi rằng cô ta dùng tiểu xảo đoán sai thực ra là bị oan?”
Thạch Đào lập tức xua tay: “Không có không có, tôi đâu dám to gan vậy!” Thật ra thì có một chút.
Nhưng anh ta cũng biết Kiều Minh Huyền làm vậy là có dụng ý riêng.
“Tôi biết lúc họp anh cố ý nói như vậy là muốn Chung Tình đừng quá tự tin và kiêu ngạo ngay khi mới bắt đầu công việc, đừng hình thành thói quen suy đoán tâm tư người khác bằng mánh khóe thông minh vặt, như vậy sau này dễ trở thành cứng đầu tự phụ mà phạm sai lầm.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT