Bát Muội không phải là con mèo dễ thân mật với ai, nhìn dáng vẻ mè nheo trong lòng Quý Tu Niên là biết, rõ ràng nó thật sự thích anh ấy.
Giống như ba người của Tử Thần Bộ phái đến trước đây, không chút nguyên tắc mà đầu hàng trước kẻ địch.
Nhưng câu "Xem ra nó cũng thích anh" khi người khác nghe lại có một tầng ý nghĩa khác.
"Quả nhiên mèo giống chủ, anh thích Niên ca thì Bát Muội cũng thích Niên ca theo." Thẩm Thừa Dục đứng gần nhất, nghe đến chữ "cũng" không khỏi tự mình suy diễn.
Lục Húc không giải thích nhiều, chỉ nhẹ cười và nói: "Bát Muội nặng lắm, Niên ca, anh không cần phải ôm nó mãi đâu."
Quý Tu Niên nghe vậy, cụp mắt liếc nhìn Bát Muội, chỉ thấy cái cục tròn nhỏ này thật sự rất đáng yêu. Anh lắc đầu với Lục Húc, không có ý buông ra: "Bát Muội không nặng."
"Meo..." Bát Muội nghe vậy liền dùng đầu cọ vào cánh tay Quý Tu Niên, “xoạt xoạt”, rõ ràng là vô cùng vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT