Vũ đạo là một môn nghệ thuật đòi hỏi tố chất tổng hợp từ nhiều mặt.
Muốn nhảy tốt một bài không chỉ cần nhớ động tác, mà quan trọng hơn là cảm nhận vũ đạo.
So với các lớp khác, tiến độ của lớp A có thể coi là nhanh nhất. Trong số bảy người của lớp, có năm người đạt trình độ gần tương đương nhóm nhạc nam chuyên nghiệp. Chỉ có Lục Húc và Sài Tư Viễn, nhờ giọng hát, mới vào được lớp A, có thể xem là hai người cuối cùng.
Mấy tiếng đồng hồ trôi qua, thầy giáo đã hướng dẫn xong các động tác vũ đạo. Còn lại ba ngày nữa để đánh giá cấp bậc, kết quả sẽ phụ thuộc vào cách các thực tập sinh tự rèn luyện.
"Khó quá, tôi dứt khoát bỏ cuộc thôi." Sài Tư Viễn ngồi phịch xuống sàn phòng tập, thở hổn hển vì mệt mỏi. Dù cậu ta có thói quen tập thể hình, nhưng nhảy liên tục suốt một thời gian dài thế này cũng tiêu hao rất nhiều thể lực.
Không chỉ có cậu ta, ngay cả các thành viên trong nhóm BTT, những người quanh năm luyện vũ đạo, cũng mồ hôi ướt đẫm và phải dừng lại nghỉ ngơi.
Trong phòng tập chỉ có Lục Húc vẫn tiếp tục theo nhạc làm động tác. Tuy rằng so với Tống Triết và những người khác, cậu nhảy vẫn còn kém, nhưng khả năng tiến bộ của cậu rõ ràng là đang tăng lên từng ngày.
Sài Tư Viễn vặn nắp chai nước khoáng, "Ực ực ực" uống mấy ngụm, thấy vậy liền hỏi Lục Húc: "Cậu đã nhảy liên tục bảy tám tiếng đồng hồ rồi, không thấy mệt sao?"
Lục Húc xoay một vòng đẹp mắt nhìn về phía cậu, thân thể uyển chuyển như lúc ban đầu. Cậu tháo tai nghe xuống, cười với Sài Tư Viễn và thành thật trả lời: "Tôi vẫn ổn, tạm thời không thấy mệt."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play