"Chỉ cần ở cạnh nhau"
Khoảng một tháng sau chuỗi sự kiện thiện nguyện, mạng xã hội vẫn chưa hạ nhiệt.
Peanut và Faker — hai cái tên từng được nhắc tới riêng biệt — giờ đây gần như gắn liền trong cùng một câu chuyện.
Ở mỗi bức ảnh được đăng, fan đều đùa rằng:
"Trò chơi: tìm Peaut trong bức ảnh. Đáp án: Nhìn theo ánh mắt của Faker."
Không ai biết từ lúc nào, việc đó trở thành một thói quen ngầm.
Ngày hôm đó, cậu và anh cùng tham gia một chương trình giải trí được livestream trực tiếp. Tên chương trình: "Challenge Together", một show mini game thi đấu theo cặp.
Cả hai được xếp cùng một đội.
Khi MC công bố:
"Đội X sẽ gồm Peanut và Faker!"
Hội trường LOL Park gần như bùng nổ tiếng hò reo. Anh đứng dậy, bước qua phía cậu, đưa tay chạm nhẹ vào vai cậu như một thói quen. Cậu ngước lên cười, đôi mắt cong cong như vầng trăng.
Máy quay không bỏ lỡ giây phút nào.
Chương trình tiến triển vui vẻ. Họ chơi game, trả lời câu hỏi nhanh, cùng tham gia các thử thách vận động nhỏ. Và, ở một phần thi phụ — "Q&A Bất Ngờ", fan được gửi câu hỏi trực tiếp lên màn hình lớn.
Một câu hỏi hiện ra, nổi bật: "Peanut và Faker ơi, hai người có mối quan hệ đặc biệt gì không vậy? 😳"
Cả hội trường cười ồ.
Peanut nhướng mày, quay sang nhìn Faker. Faker chỉ khẽ nhếch môi cười, không có vẻ ngạc nhiên lắm.
MC đùa giỡn: "Ơ kìa~ ánh mắt mờ ám quá nha~~ mau trả lời đi!"
Peanut cầm micro, gãi đầu lúng túng: "À... em và anh ấy á? Thì... quen biết lâu năm thôi ạ."
Faker cũng cầm micro, giọng trầm trầm tiếp lời: "Ừm, đồng nghiệp lâu năm. Cũng... quen thuộc rồi."
MC chớp mắt: "Chỉ vậy thôi á?"
Peanut bật cười, xua tay: "Chỉ vậy thôi mà! Các bạn đừng suy nghĩ lung tung nhé~~!"
Nhưng khi máy quay lia tới, trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, người ta thấy Faker nghiêng đầu, khẽ nhìn Peanut bằng ánh mắt vô cùng dịu dàng.
Ánh mắt ấy — không giống ánh mắt của "chỉ là đồng nghiệp lâu năm" chút nào.
Fan CP lập tức gào thét trên mạng xã hội:
"Trả lời thì lấp liếm, nhưng ánh mắt thì phản bội hết rồi 😭😭😭"
"Trời ơi, hai anh mắc diễn quá ha? Diễn tệ quá đó!!!"
"Chỉ cần ánh mắt là đủ. Chúng tôi hiểu hết."
Buổi live hôm đó kết thúc trong tiếng cười và những bàn luận râm ran khắp fandom.
Khi Peanut về tới nhà, cậu đăng lên Instagram Story. Một bức ảnh chụp cảnh đêm Seoul qua cửa sổ, kèm caption: "Một ngày dài nhưng ấm áp."
Faker cũng đăng một story — lần này không phải hình ảnh bản thân, mà chỉ đơn giản là... một chú emoji mặt cười đơn giản. Nhưng là vài ngày sau đó.
Fan CP ngay lập tức phát hiện:
"Cái emoji Faker hay dùng nhất là khi nhắc tới Peanut!!!"
"Ai tin đây chỉ là trùng hợp?"
Vài ngày sau, A bắt đầu livestream trở lại như thường lệ. Cậu bật mic, đọc comment từ fan:
"Wangho hyung ơi~~ lần sau hẹn Faker đi chơi đi!!!"
"Hẹn nhau ăn lẩu, tụi em donate cho!"
Cậu bật cười: "Ơ cái gì vậy... Tụi mình cũng bận mà... Đâu có dễ hẹn đâu."
Một fan comment: "Hay là... bận hẹn riêng rồi??"
Peanut giật mình, tay suýt đánh rơi chai nước.
Cậu giả bộ ho khan, chống chế: "Không, không có mà... Các bạn đừng đùa á."
Nhưng gương mặt ửng đỏ nhẹ, và nụ cười nhịn không nổi của cậu đã bán đứng hết thảy.
Fan càng ngày càng chắc chắn. Dù họ chưa công khai, dù chưa có lời xác nhận nào, nhưng...
không ai có thể phủ nhận được: giữa hạt đậu nhỏ và quỷ vương có một sợi dây liên kết vô hình mà người ngoài không chen vào được.
Dạo gần đây, lịch trình của cả hai người cũng có vẻ khớp một cách kỳ lạ.
Nếu hôm nay Peanut live stream vào tối muộn, thì y như rằng Faker cũng ghé qua chat room để "chào hỏi" một câu.
Nếu ngày mai Peanut đăng story về quán cà phê nào, thì 4 -5 tiếng sau, fan lại bắt gặp Faker check-in ở gần đó.
Dù họ chưa bao giờ đăng ảnh chung. Dù họ luôn giữ khoảng cách "vừa phải" trước công chúng. Nhưng ánh mắt, những hành động vô thức, và thói quen trùng hợp đến bất ngờ — đã thay họ trả lời tất cả.
Một hôm, Peanut mở live chỉ để nói chuyện vu vơ.
Cậu nhìn vào camera, chậm rãi nói: "...Gần đây, mình rất biết ơn."
Mỉm cười nhẹ: "Cảm ơn mọi người vì vẫn ở đây. Cảm ơn vì luôn tin tưởng mình... và cả những người mình trân trọng."
Câu cuối cùng, giọng cậu như nhỏ lại.
Bên dưới, comment vỡ oà:
"Chúng em cũng cảm ơn anh, Wangho hyung ơi!"
"Đậu nhỏ hạnh phúc là tụi em hạnh phúc rồi 😭😭"
"Chúng em sẽ luôn ủng hộ, cả Wangho hyung và người ấy."
Peanut khẽ nhắm mắt, mỉm cười.
Dường như, trong khoảnh khắc ấy, một lời hứa vô hình đã được trao gửi —
giữa những con người hiểu nhau chỉ bằng ánh mắt.