Giám đốc Phương cố gắng chống đỡ không để mí mắt nặng trĩu của mình sụp xuống, ông yếu ớt nhưng vẫn cố an ủi: “Không phải lỗi của cháu…” Nói xong, ông nhắm mắt lại.
Ông Tăng cũng được Sầm Vưu Vưu đỡ ngồi xuống, dù vì đau mà mồ hôi túa ra đầy đầu, nhưng miệng lại thốt lên: “Đã quá!”
Một đồng nghiệp khác chỉ còn nửa bên phải người, tuy anh không nói được gì, nhưng vẫn nhe răng cười với Sầm Vưu Vưu.
Chỉ mất nửa thân người thôi mà, sao bằng được tâm trạng của Vưu Vưu chứ.
Đồng nghiệp thảm nhất thì chẳng còn lại gì cả… Trên đầu người này mọc cà tím, dưới đất vương vãi vài quả do bị rơi ra trong lúc chiến đấu.
Coi như là di thể, cũng là di vật.
Vưu Vưu gom hết cà tím chất lên bàn, ánh đèn trong phòng lại bật sáng trở lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT