Trong lúc hai người đang nói chuyện, điện thoại của Bao Triều Vân đổ chuông. Cô nhăn mặt nhấc máy, đầu dây bên kia không biết nói gì mà mắt cô đỏ hoe, gân xanh nổi lên trên trán, rồi cô hét vào điện thoại: “Đồ khốn nạn, đi chết đi!”
Sau khi cúp máy, sợi dây thần kinh căng như dây đàn của cô đứt “phựt” một cái, cảm xúc hoàn toàn mất kiểm soát. Cô đập tay xuống bàn phím rồi gục đầu xuống bàn òa khóc.
Tiếng khóc thê thảm khiến cả văn phòng đều quay lại nhìn, thậm chí còn có người ở bộ phận khác kéo đến đứng chật ngoài cửa để xem.
Nhân viên tổ 1 lần lượt đến đông đủ nhưng không ai dám tiến lại gần. Quản lý Trương không thể tiếp tục giả vờ như không biết chuyện gì xảy ra bên ngoài nữa, cô đành phải bước ra khỏi văn phòng rồi nhìn về phía Sầm Vưu Vưu.
Tần Gia Minh cũng nhìn sang Sầm Vưu Vưu.
Dần dần, tất cả mọi người đều nhìn cô.
Sầm Vưu Vưu rút một tờ khăn giấy trên bàn rồi bước đến chỗ Bao Triều Vân, cô tiện tay kéo một chiếc ghế ngồi xuống cạnh Bao Triều Vân. Sau đó vỗ nhẹ vai cô ấy, gọi: “Chị Vân, lau nước mắt đi nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT