“Máu Trên Người Ngươi Là Của Ta”
“Tránh ra! Tránh ra mau!”
Một cỗ xe ngựa hoa lệ từ đầu con phố bên kia lao nhanh tới. Phu xe vừa giật mạnh dây cương vừa vung tay hét lớn. Con ngựa như phát mà chạy bạt mạng về phía trước, hoàn toàn mất kiểm soát.
Nơi này cửa hàng san sát, hai bên đường đã bị tiểu thương chiếm hết chỗ. Buổi tối lại là thời điểm người qua lại tấp nập, trong nháy mắt loạn thành một đoàn. Người đẩy người, người chen người, cảnh tượng trở nên vô cùng hỗn loạn.
Thẩm Khước khẽ nhíu mày, nhanh chóng quét mắt nhìn trong đám đông, cho đến khi nhìn thấy Ngu Cẩm vẫn yên ổn đứng trước hiệu thuốc. Hắn mới thở phào nhẹ nhõm một cách khó hiểu. Nhưng khi khí vẫn chưa ra hết thì hắn lại thấy nàng bỗng nhiên vén váy, chạy về phía đám đông…
“Vù!” Thẩm Khước đột ngột đứng bật dậy, ngay cả chiếc bàn thấp cũng rung lên theo. Nguyên Ngọc Thanh vội vàng đỡ lấy bình rượu đang chao đảo, vừa định mở miệng thì thấy người trước mắt mặt lạnh như băng, lạnh đến mức có thể rơi ra cả vụn băng.
Nguyên Ngọc Thanh nghi hoặc nhìn theo ánh mắt của Thẩm Khước, chỉ thấy dáng dấp kiều diễm đáng thương của Ngu đại tiểu thư đang chạy về phía trước xe ngựa. Nơi đó có một đứa trẻ mặc áo vải bố, chỉ chừng ba bốn tuổi, có lẽ là lạc mất người thân, đang ngơ ngác đứng một chỗ khóc thút thít.
Nguyên Ngọc Thanh trong lòng căng thẳng, vội vàng ra lệnh cho thị vệ: “Mau cho người chặn chiếc xe đó lại!”
Nhưng lời còn chưa dứt, người bên cạnh hắn đã như một cơn gió nhẹ túm lấy khung cửa sổ nhảy xuống, vững vàng đáp xuống lưng ngựa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT