Tuy quãng đường từ Linh Châu đến Kinh Châu không dài, nhưng do Kinh Châu bị thổ phỉ chiếm cứ đã lâu, hiếm có người qua lại nên đường sá không được tu sửa, gập ghềnh xóc nảy, đến khi vượt qua đường núi khúc khuỷu thì hoàng hôn cũng đã tắt, trời sắp tối.
Đường núi vốn khó đi, nếu cố tình đi tiếp trong bóng tối e sẽ xảy ra chuyện, Ngu Thời Dã là người vô cùng cẩn trọng, nên hạ lệnh dừng chân nghỉ tạm ở một quán trọ cách đó không xa.
Đúng lúc binh lính đang chuẩn bị dỡ lương thảo xuống thì chiếc xe lương cuối cùng bỗng vang lên một tiếng “Két”, ngay sau đó có tiếng sột soạt phát ra từ trong đống lương thực, tấm vải phủ bên trên cũng nhô lên một cục.
Mấy người lính lập tức cảnh giác, đồng loạt rút đao, từng người đề phòng nhìn chằm chằm vào chiếc xe kia.
Ngu Thời Dã ở phía trước nghe thấy tiếng động thì dừng bước, lại gần hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Một người lính lo lắng nói: “Công tử, hình, hình như có người bên trong.”
Ngu Thời Dã nheo mắt lại, ngón tay cái khẽ vuốt chuôi kiếm bên hông, chỉ thấy động tĩnh trong đống lương thực ngày càng lớn, người bên trong dường như bị mắc kẹt, vùng vẫy hồi lâu rồi “Xoạt” một tiếng, chui ra khỏi đám cỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play