Sáng hôm sau trời vừa hửng sáng, Thẩm Miểu đã tỉnh dậy.
Nàng dặn dò Tế ca và Tương tỷ phải ở nhà trông nom cẩn thận, rồi thu dọn bàn tròn ghế đẩu, thức ăn, than lửa và chảo nướng bánh, mang theo hai cái lò, sau đó vội vã kéo xe đi đến cầu Kim Lương cùng Cố Đồ Tô đã đợi sẵn ở cửa từ sớm.
Cố Đồ Tô kéo xe, Thẩm Miểu thì nhanh chóng buộc chặt đồ đạc lên trên xe, nhất là bảy tám cái hộp gỗ dùng để đựng nguyên liệu nấu nướng mà nàng đã mất rất nhiều thời gian chuẩn bị, còn có những hũ lọ đựng gia vị, chỉ cần một cái nào đó đổ ra cũng khiến nàng đau lòng đến mức khó thở.
Thẩm Miểu buộc dây vòng quanh xe, Cố Đồ Tô nhìn thấy hành động của nàng thuần thục như thế, hoàn toàn không còn dáng vẻ của một đại tỷ cả ngày chỉ biết khóc khi gặp chuyện như xưa, trong lòng vừa cảm khái vừa có chút xót xa: Năm xưa đại tỷ ở nhà nào từng phải khổ sở kiếm sống như vậy chứ? Nhưng giờ nhắc lại cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT