Nhà Thẩm đại bá nằm ở chỗ giao giữa ngoại thành và nội thành. Nếu đi “xe dài” di chuyển giữa nội thành và ngoại thành của Biện Kinh sẽ mất khoảng ba mươi phút, không quá xa.
Vì nơi vua ở hơi chếch về phía Bắc nên Biện Kinh có câu nói “Bắc quý Nam tiện”. Nhưng do Biện Kinh ngày càng đông dân, giá đất ngày càng cao, rất nhiều thương nhân lớn đều mua trạch viện lớn ở thành Nam, chuyển ra ngoài sinh sống.
Thẩm đại bá cũng vậy, ông cũng giống như cha Thẩm, có một cửa hàng ở phía trước và hậu trạch ở nội thành, nhưng ngôi nhà của ông ở ngoại thành lại có hai lối vào, tổng cộng chín gian phòng.
Ngoài ra, Thẩm đại bá còn có 50 mẫu đất ở nông thôn. Ông sống ở ngoại thành để tiện thu tiền thuê nhà ở nông thôn và đi mua lương thực ở nơi khác. Thẩm đại bá mở cửa hàng bán lương thực.
Vì sắp ra ngoài nên Thẩm Miểu cũng trang điểm một chút. Nàng thay một chiếc áo ngoài màu vàng cam có tay áo bó thêu hoa mai, bên trong là áo váy màu xanh lơ, vật liệu may mặc đều là vải bông bình thường. Bộ đồ này là đồ năm ấy nguyên chủ làm khi mới vừa gả đến Kim Lăng. Nhưng nguyên chủ phải làm mọi việc nhà ở Vinh gia, ngày nào cũng mặc áo ngắn. Bộ đồ này chưa mặc được mấy lần nên lúc này nhìn có vẻ mới.
Nàng lấy ra cây trâm bạc duy nhất còn lại trong rương có khắc hình hoa mai và dùng nó để búi tóc, sau đó quấn tóc bằng một chiếc khăn trùm đầu màu vàng cam. Ngoài ra, nàng không có bất kỳ đồ trang điểm nào khác trên người.
Sau khi nàng thay đồ rồi đi ra, Thẩm Tế im lặng nhìn chằm chằm nàng một lúc lâu. Thẩm Miểu hỏi nhìn cái gì? Cậu chỉ lắc đầu, cười cười: “A tỷ lớn lên thật đẹp. Lúc trước cha vẫn thường khoe với hàng xóm rằng a tỷ là tiểu nương tử đẹp nhất mười dặm này, khiến cho những thúc thúc, bá bá và thẩm thẩm có tiểu nữ trong nhà đều trợn trắng mắt, nhưng không ai phản bác được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT