Một tuần sau, cả hai cùng xuất viện.
Chu Hạo từ lúc ra khỏi cửa bệnh viện đã dính lấy Dạ Minh như keo, gương mặt không một chút kiêng dè, còn rất tự nhiên ôm vai bá cổ, nắm tay cậu như thể tuyên bố chủ quyền.
Nhà họ Dạ mở cửa đón họ trở về. Dạ Tư và Nhạc Thiện nhìn thấy bộ dạng tên tiểu tử mặt dày kia thì chỉ thở dài. Không rõ nên tức hay nên buồn cười. Nhìn Chu Hạo với gương mặt trông như con cún được gặm lại khúc xương yêu thích sau bao năm thất lạc, hai vợ chồng già cũng không nỡ đuổi đi nữa.
“Vào đi... ăn cơm.”
“Vâng ạ!” — Anh vui vẻ gật đầu, còn không quên kéo ghế cho Dạ Minh, nụ cười rạng rỡ không giấu nổi.
Trong bữa ăn, Chu Hạo mặt dày gắp thức ăn cho cậu liên tục:
“Tiểu Dạ, ăn cái này đi. Hôm trước em bảo thích món này mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play