Hàn Kiến Vũ tỏ ra rất bình tĩnh suốt quá trình, nhưng trong lòng vẫn có chút hoang mang, sợ mình sẽ làm trò cười gì đó. Mặc dù đã đi lính, ít nhiều cũng từng trải, nhưng rốt cuộc chưa từng thấy gia đình kiểu này bao giờ.
Hoắc Thanh Thanh nói với Hàn Kiến Vũ: "Không cần phải lo lắng hay e ngại gì cả, ngoài một số đồ điện ra thì những thứ khác không khác biệt nhiều so với ở quê đâu, lát nữa em chỉ cho anh một lượt là anh nhớ ngay. Thực ra, em ở quê bao nhiêu năm nay, nhiều thứ em cũng không dùng đến nữa."
Hoắc Thanh Thanh về nông thôn năm 72, những thay đổi trong nhà và thành phố trước đó so với bây giờ cũng rất khác biệt. Mà những đồ điện cô dùng ở kiếp sau còn tiên tiến hơn bây giờ rất nhiều.
Hôm nay nhà họ Hoắc không mời bất kỳ họ hàng bạn bè nào, hai người con trai cũng không về, chỉ có Hoắc Chính và Lạc An Ninh cùng tài xế, cảnh vệ, và một dì giúp việc nấu ăn.
Xe ô tô dừng ở ngoài cổng lớn, mấy người chuyển đồ vào trong. Hoắc Chính ôm chầm lấy hai đứa trẻ, chìa má trái phải ra: "Hôn ông ngoại nào! Ông ngoại chuẩn bị cho các cháu rất nhiều đồ ăn ngon."
Tráng Tráng không thèm hôn ông, còn đang bận quan sát sân và nhà cửa!
Nữu Nữu sờ sờ mặt ông: "Có râu này!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT