Cảm giác được Tiểu Miêu trong lòng ngực đang không ngừng cựa quậy, Bùi Dữ vỗ nhẹ lên người cô qua lớp áo mưa.
Anh có lẽ còn nói gì đó, nhưng tiếng mưa rơi quá lớn, Ôn Xu không nghe rõ được.
Tiểu Miêu vểnh tai cố nghe, nhưng chưa kịp phân biệt được thì đã bị Bùi Dữ phóng ra hàng trăm tia sét màu tím làm chấn động đến cứng đờ.
Bầu trời u ám như mực bị hàng trăm tia chớp chiếu rọi, sáng tối đan xen, ánh sáng tím rọi lên vô số tang thi. Tiếng mưa rơi rào rào, xen lẫn tiếng sấm vang, tiếng gió rít, tiếng tang thi gào thét hỗn loạn, tất cả hòa vào thành một âm thanh hỗn độn rung động lòng người.
Từ trước đến giờ Ôn Xu vẫn được Bùi Dữ bảo vệ kỹ trong biệt thự, đây là lần đầu cô thấy một cảnh tượng lớn đến vậy, trong chốc lát cũng chưa kịp định thần. Nhưng cảm giác chấn động trong lòng lại ngày càng lan rộng, khiến cô không thể không khắc ghi khoảnh khắc này.
Cho đến khi đám tang thi phía trước bị tiêu diệt sạch sẽ, Ôn Xu mới dần lấy lại tinh thần, ngay sau đó là hình ảnh chiếc xe quen thuộc hiện ra trước mắt cô.
Bùi Dữ đã dùng xác tang thi mở ra một con đường mới, anh lạnh lùng ngồi vào trong xe, không kịp dỗ dành Tiểu Miêu đang run trong lòng mà lập tức khởi động xe, lái xe xóc nảy đi tiếp trên “con đường xác chết” đó.
Xe được bao quanh bởi tia chớp tím, tang thi phía trước cứ thế ngã xuống từng đợt, dù lại có thêm tang thi mới lao lên thì cũng không thể cản bước họ. Ôn Xu chỉ nhìn thôi cũng thấy khó thở, trong khi Bùi Dữ lại hoàn toàn không tỏ ra mỏi mệt, dị năng như thể dùng hoài không hết.
Cô âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT