Thấy cô bị trò chơi thu hút, Bùi Dữ yên tâm hơn, kiểm tra lại cửa sổ trong phòng khách rồi khóa kỹ, kéo rèm xuống, xong mới đi dọn phòng tắm.
Ban đầu anh tính ngủ tạm ngoài phòng khách với túi ngủ, nhưng vì tiếng sấm lớn làm Tiểu Miêu sợ, nên mới quyết định chuyển vào phòng khách nhỏ này.
Phòng khách nhỏ, đồ đạc ít, một cái liếc mắt là nhìn thấy hết. Không gian kín như vậy sẽ khiến Tiểu Miêu cảm thấy an toàn hơn.
Dọn dẹp phòng tắm xong, anh tắm luôn một thể. Khi trở ra thì trò bắt cá vẫn còn đang phát nhạc, nhưng Tiểu Miêu đã ngủ từ lúc nào, cuộn tròn lại, nhìn mềm mại đáng yêu vô cùng.
Bùi Dữ không đánh thức cô, chỉ nhẹ nhàng nằm xuống cạnh mép giường, kéo chăn đắp cho cô rồi cũng nhắm mắt nghỉ ngơi.
Ngoài trời vẫn mưa, càng lúc càng nặng hạt. Thành phố Tĩnh Hải vốn nằm ven biển, trong nội thành lại có nhiều sông ngòi, giờ mưa lớn, nước bắt đầu tràn ra nhiều nơi. Tạm thời sông và biển vẫn còn chứa được, nhưng cơn mưa này mới chỉ bắt đầu chưa được nửa ngày…
Không ai đoán trước được chuyện gì sẽ xảy ra.
Khoảng hơn ba giờ sáng, bầu trời lại vang lên tiếng sấm, mỗi lần lại càng dữ dội hơn. Tiếng động lớn đến mức như sét đánh ngay trên đầu, khiến ai nấy đều bồn chồn, chẳng thể nào ngủ được.
Ngay từ tiếng sét đầu tiên, Bùi Dữ đã tỉnh dậy, mở mắt nhìn sang Tiểu Miêu. Dù trời tối, nhưng anh – một dị năng giả cấp cao – vẫn có thể nhìn rõ ràng. Anh thấy cơ thể Tiểu Miêu đang run nhẹ, nhưng vẫn cố nằm im không nhúc nhích.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT