Rõ ràng còn đang buổi trưa, mà giờ đây không gian lại âm u như buổi tối. Mây đen dày đến mức sà xuống thấp, gió mạnh thổi tới rát cả mặt, từng luồng khí lạnh khiến bộ lông Tiểu Miêu rối tung lên, thậm chí có chỗ bị xoắn lại.
Cũng nhờ thời tiết bất thường này mà Bùi Dữ phát hiện Tiểu Miêu đã tỉnh, anh vỗ nhẹ sau lưng cô: “Đừng sợ, nếu lát nữa trời mưa thật, chúng ta sẽ tìm chỗ trú.”
Ôn Xu có chút e ngại loại thời tiết thiên tai này, bởi vì con người vốn không thể chống lại được sức mạnh của tự nhiên. Chính vào khoảnh khắc đó, cô càng thêm cảm nhận rõ ràng sự nhỏ bé của loài người.
“Meow ~”
Lo lắng làm phiền đến Bùi Dữ, Tiểu Miêu chỉ yên lặng nằm im, rúc sát vào lòng anh.
Gió tuy lớn, nhưng vẫn chưa đến mức không thể đi được.
Lúc này Bùi Dữ đã vào tới khu nhà giàu, thấy có người đang đứng ở ban công nhìn trời, liền trực tiếp giải phóng dị năng, đi lên hỏi người đó xem có quen biết Hà Văn Hi không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT