Lúc quay về, Tiêu Dã là người lái xe.
Đường phố sau tận thế tối đen, chỉ có ánh trăng yếu ớt chiếu xuống.
Tiêu Dã đã làm cả buổi trưa, cũng khá mệt, khi đèn xe chiếu vào người bên ngoài, anh mới khựng lại một chút rồi nhận ra.
“Là Cố Dư tới.” Cố Cẩn Hành cũng nhận ra, “Bốn người, đang đứng ngoài cổng.”
Ôn Xu vốn đã lim dim ngủ, nghe vậy lại gượng mở mắt.
“Không sao đâu, Xu Xu cứ ngủ đi.” Bùi Dữ nhẹ nhàng vỗ lưng và vuốt tóc cô, “Ngày mai còn gặp lại mà.”
Ôn Xu vốn đã mệt rã rời, nghe anh nói thế thì không cố mở mắt nữa, lại nhắm lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play