Ra tới chỗ sofa, mới thấy Tiểu Bình Quả ngoan ngoãn nằm một góc ngủ, hoàn toàn không có tìm cô gì cả.
Ôn Xu phồng má, liếc Bùi Dữ: “Anh nói linh tinh.”
“Anh không có,” Bùi Dữ điềm nhiên lấy ra hai hộp đồ ăn, “Nó vừa rồi đúng là đang tìm em. Cũng sắp tới giờ ăn trưa rồi, em không cho Tiểu Bình Quả ăn hả?”
Bếp đầy mùi dầu mỡ, có gì vui đâu.
Ôn Xu thấy mặt anh không có chút tội lỗi nào, cũng đành tin, rồi đi gọi Tiểu Bình Quả ăn.
Cố Dư không ở lại lâu. Khi cơm nước xong xuôi, cô ấy và Tiểu Lâm ra đồng phụ cắt cỏ.
Tiêu Dã: “Tưởng cô ấy sẽ ở lại ăn cơm chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT