Câu nói đó của anh ấy đúng là khiến người khác muốn đánh cho một trận, nhưng không ai dám cãi lại, cũng chẳng ai dám cho rằng anh ấy đang nói đùa.
Khu của căn cứ Ngự Phong là một khu nhỏ, nhưng đám người sống sót ở đây bình thường rất kiêu căng. Những người đến từ căn cứ khác đều bị họ bắt nạt đủ kiểu, thế nên cảnh tượng hôm nay đúng là chưa từng có — bọn họ bị đè đầu cưỡi cổ, không dám hó hé.
Trong tận thế, kẻ mạnh là vua, thực lực quyết định tất cả.
Mặc dù đám người sống sót ở căn cứ Ngự Phong run rẩy đến mức đứng không nổi, nhưng vẫn cố gắng lết vào trong căn cứ, tranh thủ trong vòng mười phút gom hết vật tư ra ngoài.
Không còn vật tư thì cùng lắm ăn vỏ cây, cướp đồ của căn cứ Quan Thổ cũng được, nhưng nếu mất mạng thì đúng là mất sạch thật rồi.
Cảnh bọn họ bò lết dưới đất nhìn rất thảm hại, cũng khá buồn cười. Tiêu Dã lần đầu tiên được “ngẩng mặt làm người”, công khai đi cướp mà cảm thấy quá sảng khoái, liền rút điện thoại ra quay video, chụp hình lại gửi vào nhóm chat của bọn họ.
Cái thói quen ghi lại mấy chuyện thú vị kiểu này, là học được từ Ôn Xu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play