Cả nhóm chơi đùa suốt cả buổi trưa, mãi đến khi mặt trời lặn mới phủi tuyết trên người, chuẩn bị lên lầu nấu ăn.
Lúc đi ngang qua cầu thang, hai thành viên đội tuần tra vẫn đang đứng đó. Tiêu Dã tiện tay liếc nhìn họ rồi vừa nói cười với Cố Cẩn Hành, vừa lên lầu.
Hai người đó mặt đỏ bừng, chắc chắn là đang sốt.
Ôn Xu chơi mệt đến mức không muốn leo cầu thang nữa, bèn nằm luôn trên lưng Bùi Dữ, tiện thể để anh giúp cô phủi tuyết trên tóc.
Thời tận thế, ai cũng phải tự cắt tóc. Ôn Xu mới sống lại chưa lâu nên tóc vẫn còn ngắn, nhưng mấy người như Bùi Dữ thì tóc đã bắt đầu dài ra. Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành còn chịu khó chỉnh sửa thường xuyên, riêng Bùi Dữ thì dạo gần đây không quan tâm gì đến bản thân, da dẻ khô ráp, tóc cũng dài hơn hẳn.
Ôn Xu tinh mắt phát hiện sau tai anh có một nốt ruồi đỏ, liền đưa tay chạm vào, thì thầm:
“Bùi Dữ, sau tai anh có nốt ruồi này nè.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT