Cố Dư thở dài, nếu có thể ôm một Tiểu Bình Quả cũng tốt quá. Trước tận thế thì bận không có thời gian nuôi thú, sau tận thế thì điều kiện không cho phép nuôi nữa.
Cứ thế mà bỏ lỡ mãi.
Bùi Dữ đi tới, gật đầu chào Cố Dư: “Xin lỗi, bọn tôi đến hơi trễ.”
Cố Dư đáp: “Bọn tôi cũng mới tới thôi.”
Hai người họ đang nói chuyện thì Ôn Xu đang được Bùi Dữ bế len lén nhìn Cố Dư. Nhưng vì quay đầu rõ ràng quá, nên bị phát hiện ngay, trông có hơi vụng về.
Cố Dư mỉm cười với cô bé, rồi nói với Bùi Dữ: “Vậy chúng ta đi thôi.”
Bùi Dữ: “Được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play