Trần Thanh bên cạnh lập tức gật đầu lia lịa:
“Đúng vậy! Cố lão đại thật sự quá khiêm tốn! Nếu không có chị ấy quản lý thì nơi này đã rối tung rối mù rồi. Chứ nếu như mấy căn cứ khác thì đúng là... hết thuốc chữa.”
Cố Dư hơi cau mày:
“Tôi đã nói bao nhiêu lần là cứ gọi tên tôi thôi, gọi ‘lão đại’ nghe kỳ lắm.”
Trần Thanh nhún vai:
“Thì phải có chút khí thế chứ. Thôi nào, ăn đi mọi người. Đây là những món tốt nhất mà căn cứ chúng tôi có thể chuẩn bị được. Mong mọi người đừng để bụng vì đơn sơ quá, thật sự không có gì hơn để đãi khách.”
Bùi Dữ gắp một miếng đồ ăn, bình thản nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT