Tiêu Dã không có nhiều mì gói như vậy, nhưng lại có nhiều vật tư khác. Cuối cùng đành phải nhường cho đối phương một đống đồ. Khi người ở trạm xăng thả anh ta đi, thì Bùi Dữ và mọi người đã lái xe đi rất xa rồi.
Tiêu Dã cau mày, sớm biết vậy đã chuẩn bị thêm chút mì gói còn hơn, giờ thì hay rồi, lại phải ngồi phân tích đường đi nước bước của hai người Bùi Dữ.
Anh ta thật sự không muốn phải động não chút nào.
Khu vực xung quanh trạm xăng trong vòng một cây số có khá ít zombie, nhưng càng đi xa thì số lượng zombie lại tăng dần, và các cửa hàng ven đường cũng bắt đầu xuất hiện nhiều hơn.
Bùi Dữ tìm một đoạn đường vắng để dừng xe, nói: “Ăn trưa trước đã, ăn xong rồi tiếp tục đi.”
Cố Cẩn Hành gật đầu, lấy từ chỗ Bùi Dữ mấy món cần thiết cho bữa trưa, sau đó ôm cả đống đồ xuống xe. Tiểu Bình Quả cũng theo sau anh ấy, bước đi rất tao nhã, chạy vòng quanh xe như đang tuần tra.
Trên xe chỉ còn lại Bùi Dữ và Ôn Xu. Bùi Dữ quay đầu nhìn ra hàng ghế sau, thấy Tiểu Miêu đang trốn phía sau đống chăn gối, nửa khuôn mặt thò ra ngoài, hai tai mèo trên đầu còn động đậy. Vừa thấy Bùi Dữ nhìn mình, cô bé liền rụt ngay mặt lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT