Ôn Xu thích ngồi ở ghế sau, vì có thể chơi với Tiểu Bình Quả.
Nhưng Tiểu Bình Quả bây giờ lại lạnh lùng, chẳng còn chút dáng vẻ mèo con ngày xưa. Trước kia còn chịu để cô vuốt lông, đùa nghịch một lúc, giờ chỉ cần cô lại gần hơn mười phút, nó như hẹn giờ báo thức, lập tức phóng vèo đi mất, làm cô thấy hơi buồn.
Bùi Dữ thấy cô có vẻ buồn chán, liền mở game bắt cá trong điện thoại cho cô, “Trong này còn có cả hoạt hình nữa, em muốn xem hoạt hình hay chơi game?”
Ôn Xu nghĩ một lúc rồi đáp, “Chơi game.”
Bùi Dữ mở trò chơi lên, Tiểu Miêu ôm điện thoại, ngoan ngoãn ngồi ở ghế sau mân mê chơi.
Thật ra chơi game cũng tốt, có thể luyện phản xạ tay và độ linh hoạt cho Tiểu Miêu.
Dù là dùng đũa ăn hay học cách đi lại, đều cần luyện tập lâu dài. Khi những động tác này trở thành thói quen thì sẽ không dễ quên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play