Thấy Tiểu Miêu chân tay vụng về, Bùi Dữ không yên tâm, vừa ôm lấy là đánh yêu vài cái, mặt nghiêm lại:
“Cao hơn chút nữa là em không dám xuống đúng không? Còn kéo Tiểu Bình Quả đi cùng nghịch phá.”
Tiểu Miêu “meo” một tiếng, như đang phản bác: “Chuyện nhỏ!” Rồi nghịch nghịch vạt áo anh, đúng kiểu bé mèo lém lỉnh, không biết sợ là gì.
Bùi Dữ bóp bóp chân mèo, định phạt thêm vài cái, nhưng cúi xuống lại thấy đôi mắt to long lanh như đang chờ được cho ăn, liền không nỡ. Thế là mang cá hồi ra cho ăn luôn, phạt thì thôi khỏi.
Sau bữa sáng, Bùi Dữ lôi chiếc SUV đã cải tạo sẵn ra, chuẩn bị rời khỏi thành phố Cẩm Tú.
Hai người ngồi hàng ghế trước, phía sau là "vùng lãnh thổ" của hai bé mèo. Trời không còn mưa, nhiệt độ cũng ấm lên, cả nhóm đều đã thay sang đồ ngắn, Tiểu Miêu cũng không mặc áo ba lỗ nữa. Không bị quần áo bó buộc, bộ lông xù xù của bé càng tung bay, giống y như một bông bồ công anh, rất tiện cho Tiểu Bình Quả chăm sóc lông cho bé.
Khoảng thời gian gần đây, cuộc sống của Ôn Xu thật sự càng ngày càng hạnh phúc. Bùi Dữ ngày càng cưng chiều cô, Cố Cẩn Hành cũng rất quý cô, sẵn sàng cho đồ ăn ngon chỉ để được vuốt đầu. Tiểu Bình Quả thì khỏi nói, đúng kiểu xem Tiểu Miêu như con gái ruột thất lạc đã lâu, chiều chuộng đến tận mây. Thậm chí còn bỏ luôn thói quen chơi parkour ban đêm chỉ vì Tiểu Miêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play