Lâm Thanh Hạnh: “...”

Tao thật sự muốn báo cảnh sát đấy, đây là cái phần thưởng quái gì vậy.

093 im lặng, nó cũng chưa từng kích hoạt phần thưởng nào thần kinh như vậy cả.

093: “Ký chủ, chỉ là mở hộp mù thôi mà. Lần này không may mắn, biết đâu lần sau vận may tốt hơn sẽ chọn được phần thưởng xịn sò.”

Lâm Thanh Hạnh giọng nói âm u, “Mày nghĩ xem có đứa nào may mắn mà lại chọn trúng cái chuyên ngành thần kinh, gặp phải một đám giáo sư hướng dẫn cũng thần kinh nốt, viết luận văn ba vạn rưỡi chữ, bị check đạo văn dưới 5%, rồi còn xuyên không thành kẻ khiến vạn người ghét không?”

093: “...”

Lâm Thanh Hạnh chỉ có thể nói, cậu đúng là người chơi cực kỳ xui xẻo, quay gacha lần nào cũng tới tận bảo hiểm mới ra, mười lần thì hết chín lần lệch rate ra banner thường.*

*(Bảo hiểm/pity - 大保底, lệch rate ra banner thường/歪常驻: Thuật ngữ game gacha chỉ việc quay không trúng vật phẩm giới hạn mà ra vật phẩm thường dù đã quay đủ số lượt đảm bảo.)

Lâm Thanh Hạnh đã lường trước được mình mở hộp mù cũng chẳng ra được thứ gì tốt đẹp, may mà cậu thích chửi người, nếu không thì cái nhiệm vụ này cậu chắc chắn không làm nổi.

【Lâm Thanh Hạnh mày đúng là tiện nhân*, bịa đặt làm gì?】

*(键人 - Key nhân: Chơi chữ như giải thích ở trên.)

Lâm Thanh Hạnh: “Ờ ờ ờ, tao chính là 'key' nhân* đây mà. Tao chuyển cấp lên lớp 6 là thời điểm then chốt nhất, lớp 10 xây nền tảng là thời điểm then chốt nhất, lớp 11 chuyển tiếp là thời điểm then chốt nhất, lớp 12 là thời điểm then chốt nhất, năm nhất đại học học đại cương là thời điểm then chốt nhất, năm hai học chuyên ngành là thời điểm then chốt nhất, năm ba đi thực tập là thời điểm then chốt nhất, năm tư viết luận văn là thời điểm then chốt nhất, đến cả tao chết chôn ở đâu cũng then chốt nốt. Tao chính là một thằng 'key' nhân đích thực!”

('Key' nhân/键人: Lâm Thanh Hạnh đang cố tình lái từ "tiện nhân" (nghĩa của 贱人) sang nghĩa "then chốt/quan trọng" (nghĩa của 关键 - guānjiàn, có chữ 键) để tự châm biếm.)

"Key nhân bẩm sinh chính là tao." Lâm Thanh Hạnh vừa nói vừa làm ra vẻ bị tổn thương.

 

【Lâm Thanh Hạnh, mày chửi nữa đi!】

【Mày im đi, tao hơi toang rồi đấy.】

【Ủa rồi chọc cậu ta làm gì không biết...】

【Quả này lại càng bá đạo rồi.】

【Thấy chưa, người sống thế nào rồi cũng sẽ phát điên thôi, Lâm Thanh Hạnh điên thật rồi.】

【Check gấp tình trạng tâm thần của Lâm Thanh Hạnh.】

Lâm Thanh Hạnh thoát khỏi phòng livestream, Tống Ngu lại xinh đẹp mà lên hot search.

#TốngNguĂnC*t

#LâmThanhHạnhĐiênRồi

#BaTốngNguPhunC*t360ĐộTuầnHoàn

【Trời ạ, hot search hôm nay toàn chủ đề gây sốc vậy sao? Đến mức tôi không dám bấm vào xem luôn.】

【Đi xem lại livestream của Tống Ngu đi, Lâm Thanh Hạnh điên thật rồi.】

【Lần đầu thấy người điên cỡ này, thành fan luôn.】

【Trừu tượng vãi, đã bảo AI không thay thế được con người mà.】

Lão già Tống từ từ tỉnh lại, liền nghe thấy quản gia khóc lóc bên cạnh, “Ông chủ, ngài nói bây giờ phải làm sao đây? Ngài nói nếu ngài sớm dùng thuốc thì đâu có xảy ra nhiều chuyện như vậy.”

Nội tâm Lão già Tống bình tĩnh, ông ta đã trải qua chuyện Lâm Thanh Hạnh đốt vàng mã cho mình, rồi chuyện trĩ vỡ són cả ra ở khu dân cư, ông ta còn sợ gì nữa chứ?

Có mất mặt thêm nữa thì cũng chỉ là mất mặt trong giới của bọn họ thôi. Không thể mất mặt hơn được nữa rồi.

Mãi cho đến khi xem đoạn phát lại livestream mà quản gia đưa cho, Lão già Tống đang hấp hối bỗng bật dậy, "Áu" một tiếng lại muốn ngất đi.

Quản gia lôi ra vô số meme chế, giọng thì khóc lóc, nhưng khóe miệng lại nhếch lên thành miệng Nike.

“Ông chủ, ngài xem này.”

—— Có một cỗ máy phun c*t tuần hoàn xoay 360 độ tốc độ cao như vậy vào Trung Quốc hãy nhớ nguyên lý tôi đưa ra…

Lão già Tống ngất hẳn. 

Quản gia ra vẻ thâm trầm đứng dậy, cố gắng đè nén cái miệng Nike của mình, cuối cùng cũng tìm được người trị Lão già Tống rồi.

Chủ thuê chính là đồ chơi của người làm công, chỉ cần Lâm Thanh Hạnh ra lệnh một tiếng, ông ta lập tức ủng hộ Lâm Thanh Hạnh trở thành người đứng đầu nhà họ Tống!

Lão già Tống lúc tỉnh lại lần nữa, đã suy nghĩ rất lâu, xử lý Lâm Thanh Hạnh thế nào đây. Lâm Thanh Hạnh là con trai ông ta, nhưng lại phản nghịch như vậy, ông ta vốn định để Lâm Thanh Hạnh kết hôn liên minh.

Tìm một gia tộc hào môn ngang tầm, tiến hành trao đổi tài nguyên là được rồi, bây giờ ông ta đã thay đổi suy nghĩ.

Lâm Thanh Hạnh đã ngoan cố cứng đầu như vậy, thì đừng trách ông ta làm cha độc ác.

Tống Ngu ở bên cạnh Lão già Tống, tự nhiên biết hết kế hoạch của Lão già Tống, giả vờ giả vịt: “Ba, như vậy không tốt đâu ạ? Anh ấy sẽ đau lòng.”

Thực tế thì sự phấn khích trên mặt Tống Ngu đã không che giấu được nữa.

Lão già Tống: “Có gì không tốt chứ, nó là con trai ba, thì nên cống hiến cho nhà họ Tống, nên trải đường cho con, không phải con rất muốn...”

Lâm Thanh Hạnh 'tổn thương' xong, cầm lấy điện thoại. Ngủ 24 tiếng, cậu sắp chết đói rồi.

Thứ Năm Điên Rồ*, Lâm Thanh Hạnh cầm điện thoại tìm kiếm ngẫu nhiên một nạn nhân.

(Thứ Năm Điên Rồ/疯狂星期四: Chương trình khuyến mãi của KFC TQ, thường được dùng trong các tin nhắn meme xin tiền.)

Trước lần tự sát này của nguyên chủ, cậu ấy đã xóa hết lịch sử trò chuyện, Lâm Thanh Hạnh hoàn toàn là chọn người ngẫu nhiên.

Vốn dĩ theo cốt truyện gốc, nguyên chủ sẽ không tự sát thành công, sẽ bị rối loạn lưỡng cực hành hạ rất lâu, nhưng sau khi Lâm Thanh Hạnh xuyên qua thì nguyên chủ được giải thoát rồi.

Nghe nói, nguyên chủ cũng xuyên qua rồi, giờ đang giúp cậu viết luận văn.

Nghe nói, nguyên chủ bây giờ bận đến mức không có thời gian treo cổ.

【Lâm Thanh Hạnh: Từ ngày add wechat cậu, tớ đã bắt đầu chú ý đến cậu rồi, thường xuyên lướt xem moments* của cậu. Tớ không giỏi ăn nói, không dám bắt chuyện với cậu, sợ làm phiền cậu. Nhưng mà, tớ rất chắc chắn đây là thích. Tin nhắn này tớ chỉ để mình cậu thấy thôi. Tớ muốn cùng cậu trải qua cuối tuần, nếu cậu đồng ý thì 'vỗ nhẹ' tớ một cái, rồi chuyển cho tớ 50 tệ, mời tớ ăn KFC Thứ Năm Điên Rồ nhé 】

*(Moments/朋友圈: Tính năng giống News Feed trên Facebook của WeChat.)

Tống Ngu nhận được tin nhắn của Lâm Thanh Hạnh: “???”

Lâm Thanh Hạnh nghèo chết rồi à? Mở miệng ra là đòi tiền cậu ta? Không phải vừa mới chửi cậu ta xong, đã đòi tiền cậu ta rồi, Lâm Thanh Hạnh còn mặt mũi không?

Còn nói thích cậu ta?

093: “... Chủ nhân, ngài gửi tin nhắn Thứ Năm Điên Rồ cho Tống Ngu rồi.”

Lâm Thanh Hạnh chống cằm, “Trùng hợp ghê ha.”

【Lâm Thanh Hạnh: Tống Ngu, mau đưa tiền đây.】

Là Tống Ngu à, vậy thì đòi thẳng luôn.

【Lâm Thanh Hạnh: Tao thấy mày đọc rồi đấy, đừng giả chết.】

Tống Ngu: “...”

Bong bóng xanh, Lâm Thanh Hạnh đọc cái gì mà đọc?*

(Bong bóng xanh/绿泡泡: Chỉ khung chat WeChat. Tống Ngu thắc mắc vì WeChat không có thông báo 'đã đọc' như một số app khác.)

Tống Ngu trong lòng chửi thầm, nhưng Tống Ngu là người sĩ diện, vừa nhập 50 tệ vào mục chuyển khoản, lại nhận được tin nhắn của Lâm Thanh Hạnh.

【Lâm Thanh Hạnh: Mày đưa tao hai nghìn, mày nợ tao.】

Tống Ngu: “...”

Tống tiền.

Tống Ngu không thiếu hai nghìn này, cho dù là mấy triệu tệ cậu ta cũng không thiếu, tiền tiêu vặt Bố Tống Mẹ Tống cho cậu ta mỗi tháng có đến mấy triệu tệ.

Nhưng nghĩ đến việc phải đưa cho Lâm Thanh Hạnh, Tống Ngu lại thấy tức ngực.

Tống Ngu nghiến răng nghiến lợi đưa hai nghìn, cứ để Lâm Thanh Hạnh vui vẻ một lát đi, rất nhanh thôi Lâm Thanh Hạnh sẽ không cười nổi nữa.

Ông Kent* đến rồi, Lâm Thanh Hạnh ra ngoài đón.

(Ông Kent/肯爷爷: Biệt danh của KFC/Colonel Sanders.)

Mấy đồng đội của SIX đang livestream show thực tế của nhóm trên lầu, nhưng mà không cho Lâm Thanh Hạnh chơi cùng.

Cả nhóm cô lập Lâm Thanh Hạnh, còn ra ngoài nói Lâm Thanh Hạnh kiêu ngạo, cô lập tất cả bọn họ.

Trưởng nhóm Lương Hòa Phong khóe mắt liếc thấy Lâm Thanh Hạnh lén mở cửa phòng mình, đi ra ngoài.

Trong lòng cười lạnh một tiếng, bọn họ livestream không có Lâm Thanh Hạnh, Lâm Thanh Hạnh không chỉ ít đất diễn, mà còn cảm thấy bị bọn họ cô lập, chắc chắn lại lén ra ngoài khóc rồi nhỉ.

Lâm Thanh Hạnh lấy đồ ăn ngoài, mùi gà rán chưa cần mở đã bắt đầu tấn công năm người còn lại đang livestream.

Thành viên SIX để giữ dáng không được ăn những thứ như gà rán, mỗi ngày đều nhai nhai lá rau, livestream cũng có chút lơ đãng, cố gắng nuốt nước miếng.

Visual của SIX, Dung Khê, không chịu nổi trước, mùi gà rán từ đâu tới vậy, đói quá, đói quá, cho cậu ta ăn một miếng đi mà.

Lâm Thanh Hạnh lấy gà rán cũng không về phòng ăn, đứng ngay cạnh mấy người bắt đầu ăn, nhưng người không lọt vào ống kính livestream. Một tay cầm hamburger, một tay cầm cola, nhai nhai hamburger, gà rán, lại hút một ngụm cola.

Lâm Thanh Hạnh ăn ngon đến mức mắt sáng lên.

Ông ơi, ông ơi, không có ông cháu biết sống sao. (Nghĩ thầm về Colonel Sanders)

Biểu cảm của Dung Khê suýt nữa không kiểm soát được, cố gắng nuốt nước miếng, hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Thanh Hạnh, lại nhìn thấy khuôn mặt kia của Lâm Thanh Hạnh.

Mặt Lâm Thanh Hạnh rất đẹp, đây là điều khiến cậu ta luôn ghen tị.

Lúc này ánh sáng trong phòng live, ánh đèn mờ ảo mơ màng cắt ra đường nét của Lâm Thanh Hạnh, tỷ lệ cực chuẩn, mọi đường nét đều vừa vặn hoàn hảo. Nước da trắng, có một vẻ yếu ớt xanh xao do thiếu dinh dưỡng lâu ngày, lúc không cười thì mày mắt thanh lãnh.

Bây giờ nhếch môi nhìn cậu ta, ánh mắt vừa chế giễu vừa khiêu khích, lại khiến đôi mắt đào hoa xinh đẹp kia sóng sánh nước, đẹp một cách ấn tượng và rực rỡ.

Ghen tị xộc lên não, ý nghĩ muốn rạch nát khuôn mặt kia của Lâm Thanh Hạnh trong lòng Dung Khê lúc này đạt đến đỉnh điểm.

Thấy Dung Khê trừng mắt nhìn mình, Lâm Thanh Hạnh làm khẩu hình miệng, “Muốn ăn à, mơ đi, lè lè lè lè...”

Dung Khê này cậu nhớ, về sau sẽ cố tình hãm hại cậu, khiến cậu bị hủy dung, để củng cố hình tượng visual của mình trong nhóm.

Dung Khê: “!”

Dung Khê lại hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Thanh Hạnh một cái nữa, cậu ta còn phải tiếp tục giảm cân.

Thứ bẩn thỉu như gà rán cậu ta không thể động vào, Lâm Thanh Hạnh cứ ăn đi, béo chết cậu ta đi cho rồi.

Mọi người bị hành động của Lâm Thanh Hạnh làm cho hơi bực bội khó chịu, nhưng tất cả vẫn tiếp tục trò chuyện với fan.

Lương Hòa Phong liếc Lâm Thanh Hạnh một cái, vẻ chán ghét sắp tràn ra ngoài, đồ ngu.

Ánh mắt cảnh cáo Lâm Thanh Hạnh đang đứng bên cạnh —— Mày tốt nhất nên ngoan ngoãn chút đi, đừng có nghĩ đến chuyện qua đây ké fame.

Độ hot phòng live bây giờ bình thường, thiếu chủ đề, Dung Khê đảo mắt một vòng, chuẩn xác tìm thấy một câu hỏi về Lâm Thanh Hạnh.

【Lâm Thanh Hạnh lại lười biếng nữa à, rõ ràng là nhóm sáu người, cậu ta chẳng cố gắng chút nào, mỗi ngày không lười biếng thì cũng là lười biếng, đúng là hết nói nổi, vừa lười vừa phế, hoàn toàn dựa vào người khác gánh team.】

Dung Khê vẻ mặt khó xử, “Hạnh Hạnh gần đây béo lên rồi, béo lên rất nhiều, còn nổi mụn nữa, nên hình tượng có lẽ không gặp được người, không muốn gặp fan. Cũng không thích chơi cùng chúng tôi lắm, nhưng Hạnh Hạnh vẫn là thành viên của chúng tôi mà.”

“Chúng tôi sẽ không từ bỏ Hạnh Hạnh đâu.”

Những lời này không khiến fan SIX bỏ qua cho Lâm Thanh Hạnh, ngược lại càng làm nhiều người hơn hăng hái chửi Lâm Thanh Hạnh.

【Cạn lời chết mất, không làm được việc thì cút sớm đi.】

【Lâm Thanh Hạnh một mình kéo cả nhóm đi xuống, nếu không có Lâm Thanh Hạnh, tài nguyên của SIX chắc chắn sẽ lên một tầm cao mới.】

【Chắc béo thành heo rồi nhỉ, đến mức không dám xuất hiện trong phòng live, vừa lười vừa tham ăn, vốn đã đủ xấu rồi, còn béo nữa.】

Thấy bình luận đều đang công kích Lâm Thanh Hạnh, Dung Khê lại vênh váo đắc ý.

Lúc Dung Khê đột nhiên để lộ vết thương trên cổ tay, fan nhao nhao hỏi Dung Khê là sao.

Dung Khê lời lẽ né tránh: “Hạnh Hạnh không cố ý đâu, cậu ấy gần đây béo lên hơi nhiều, dẫn đến tâm trạng không tốt, nên mới đánh tôi.”

【Lâm Thanh Hạnh đồ bắt nạt cút khỏi SIX! Cút khỏi giới giải trí!】

Lâm Thanh Hạnh: “...”

Lâm Thanh Hạnh cười cười, một miếng xử gọn miếng gà rán cuối cùng, được rồi, bây giờ đến bắt nạt Dung Khê đây.

Lâm Thanh Hạnh đi tới, một tay véo mặt Dung Khê. Dung Khê lúc này còn không quên dí camera xuống thấp một chút, cậu ta không thể để fan nhìn thấy dáng vẻ không trang điểm của Lâm Thanh Hạnh, nếu không cái danh visual của cậu ta sẽ thành trò cười.

Lâm Thanh Hạnh không chút do dự mở miệng, “Ăn ít thôi, béo thành George* rồi kìa.”

(George: Chú heo George trong phim hoạt hình Peppa Pig.)

【Lâm Thanh Hạnh?】

【Đệt, Lâm Thanh Hạnh sao mày nói chuyện khó nghe thế.】

【Sắp xé nhau rồi hả? Vãi, lần đầu thấy nhóm nhạc nam xé nhau ngay mặt thế này.】

Lâm Thanh Hạnh giọng mỉa mai, “Người không biết còn tưởng tôi bắt nạt cậu, bỏ hormone vào nước của cậu đấy chứ.”

Sắc mặt Dung Khê khó coi, Lâm Thanh Hạnh căn bản không thèm lau tay vừa ăn đùi gà đã véo mặt cậu ta, còn bôi hết dầu mỡ lên mặt cậu ta nữa.

Lâm Thanh Hạnh điên rồi sao?

Lại dám mỉa mai cậu ta như vậy trước ống kính!

Dung Khê ngượng ngùng, cố gắng giữ hình tượng, “Đương nhiên là không có, Hạnh Hạnh, tôi không có ý đó, tôi chỉ là...”

Lâm Thanh Hạnh nhân cơ hội bôi hết dầu mỡ lên mặt Dung Khê, tiếp tục véo, “Chậc chậc...”

Hai tiếng "chậc chậc" đầy mỉa mai, “Cậu béo thật đấy, George còn không thèm làm phiên bản của cậu đâu, George ít nhất còn dễ thương, không như cậu chẳng dễ thương chút nào.”

Dung Khê tức nghẹn, Lâm Thanh Hạnh lại dám hết lần này đến lần khác nói cậu ta như vậy, đây đều là những lời vốn dĩ cậu ta nói với Lâm Thanh Hạnh. 

“Giảm cân đã không cứu nổi cậu rồi, cậu đi hút mỡ đi.”

“Ồ, quên mất, tháng trước cậu mới hút xong. Không lẽ thật sự có người bỏ hormone vào nước của cậu đấy chứ.”

Mấy đồng đội bên cạnh xem đến ngây người, ban đầu là quên cả nói chuyện, bây giờ là không ai dám nói chuyện.

Fan Dung Khê sắp tức chết rồi.

【Khê Khê nhà chúng tôi béo chỗ nào! Lâm Thanh Hạnh, đồ thần kinh. Mày mau buông Khê Khê nhà tao ra, mày véo hỏng mặt Khê Khê nhà tao, mày đền nổi không?】

Lâm Thanh Hạnh cười một tiếng đầy ẩn ý, cụp mắt nhìn Dung Khê đang bị cậu kéo mặt, đột nhiên buông tay ra.

“Hình như hơi đền không nổi thật, cậu ta phẫu thuật thẩm mỹ cũng tốn tiền phết đấy.”

Phòng live nổ tung ngay lập tức. Dung Khê sững sờ, cậu ta tuyên truyền là – mỹ nhân tự nhiên, chưa từng đụng dao kéo.

Hơn nữa cậu ta đã phẫu thuật từ trước khi debut, cậu ta vẫn luôn che giấu rất kỹ với fan, bây giờ Lâm Thanh Hạnh lại dám phơi bày hết ra.

Lâm Thanh Hạnh! Dung Khê nghiến chặt răng hàm, đồ tiện nhân không biết xấu hổ!

Dung Khê luống cuống giải thích, khóc lóc nói Lâm Thanh Hạnh cố tình bôi nhọ cậu ta, bắt nạt cậu ta mãi chưa đủ, còn muốn làm cậu ta mất mặt trước công chúng.

Chuyện Dung Khê phẫu thuật thẩm mỹ bị Lâm Thanh Hạnh nói toạc ra, Dung Khê và quản lý bận cả đêm củng cố fan, đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Lâm Thanh Hạnh.

Lâm Thanh Hạnh ngủ no giấc tỉnh dậy liền nghe hệ thống báo cáo.

Ting! Chúc mừng ký chủ số lượng anti-fan đạt 35000+, nhận được phần thưởng: Tám đứa con – Bạn không sinh, tôi không sinh, sống đời thảnh thơi tự tại (À không, nhầm rồi làm lại) 

Tương lai tổ quốc ai chống đỡ đây. Để hưởng ứng chính sách quốc gia, thưởng cho ký chủ tám đứa con, hoàn thành nhiệm vụ sinh nhiều.

093: “...”

093 phát ra tiếng nổ chói tai, sao lại có phần thưởng điên rồ thế này.

Lâm Thanh Hạnh im lặng nửa ngày, “Tôi không sinh thì có người muốn sinh, để đồng đội tôi sinh đi, bọn họ vẫn luôn yêu đương đấy, tối qua tôi dậy đi vệ sinh, còn thấy bọn họ đang ăn miệng nhau.”

Quản lý Vương Kiệt vì chuyện Lâm Thanh Hạnh gây ra hôm qua mà mặt mày kéo dài tới đất. Đúng là đã hướng dư luận theo phía Lâm Thanh Hạnh công khai bắt nạt đồng đội rồi, nhưng chuyện hôm qua ảnh hưởng đến Dung Khê vẫn không hề nhỏ.

Quản lý Vương Kiệt một cước đá văng cửa phòng Lâm Thanh Hạnh, “Cậu đã làm cái gì hả?”

Lâm Thanh Hạnh ở trong nhóm SIX này chưa bao giờ có nhân quyền, thậm chí không có riêng tư, dù là quản lý hay đồng đội đều có thể tùy tiện xông vào phòng cậu.

Giống như bây giờ.

Lâm Thanh Hạnh đảo mắt, “Chẳng làm gì cả, nói thật thôi mà, cậu ta không phẫu thuật chắc?”

Vương Kiệt bị nghẹn họng nặng nề, “Cậu...”

Không biết vì sao, Vương Kiệt cảm thấy Lâm Thanh Hạnh trước mắt khác với Lâm Thanh Hạnh trước kia, mang lại cảm giác không dễ chọc vào. Chẳng lẽ vì đi một vòng từ quỷ môn quan về nên tính cách thay đổi rồi?

Vừa định tiếp tục lý luận với Lâm Thanh Hạnh, một cuộc điện thoại công việc đã hoàn toàn phá vỡ khí thế mà gã khó khăn lắm mới tích tụ được.

Vương Kiệt còn chưa đi, mấy thành viên đã nóng lòng đứng ở cửa, chờ xem trò cười của Lâm Thanh Hạnh, “Đợi anh Vương về, mày cứ chờ mà toi đời đi.”

Vương Kiệt ngầm đồng ý để những người khác trong SIX dạy dỗ Lâm Thanh Hạnh, đúng là nên để mấy đứa nó cho Lâm Thanh Hạnh nhớ lại mùi vị bị bắt nạt, Lâm Thanh Hạnh mới chịu nghe lời.

Vương Kiệt nhận điện thoại, công ty nói chương trình tuyển chọn tài năng mà trưởng nhóm Lương Hòa Phong vốn sẽ tham gia với tư cách huấn luyện viên, đã điểm danh nói muốn mời Lâm Thanh Hạnh làm huấn luyện viên.

Vương Kiệt không thể tin nổi, “Sao có thể?”

Tài nguyên tốt như vậy sao có thể đến lượt Lâm Thanh Hạnh.

Đồng thời đầu óc Vương Kiệt bắt đầu hoạt động suy nghĩ, “Sức khỏe Lâm Thanh Hạnh không tốt lắm, nếu mời người trong nhóm chúng tôi, những thành viên khác có điều kiện tốt hơn Lâm Thanh Hạnh cũng có thể đi.”

“Hay là đưa tài nguyên này cho người khác trong đội đi.”

Lâm Thanh Hạnh khó kiểm soát, trước kia không thể để cậu ta nổi, bây giờ càng không thể để cậu ta nổi.

Nhân viên làm việc phụ trách nói, “Ông đừng có mơ nữa, người ông không chọc nổi đâu.”

Hơn nữa còn là hai phe điểm danh muốn Lâm Thanh Hạnh tham gia chương trình này.

Nhân viên phụ trách nói tiếp, “Đúng rồi, ông bảo Lâm Thanh Hạnh thêm phương thức liên lạc của bên đầu tư chương trình tạp kỹ đi.”

“Ông hiểu mà.”

Vương Kiệt mới hơi thở phào nhẹ nhõm, chẳng phải chỉ là mấy chuyện dắt mối bẩn thỉu đó sao?

Nếu có thể lấy được video nhạy cảm của Lâm Thanh Hạnh thì càng tốt, vậy Lâm Thanh Hạnh chẳng phải tùy ý gã sắp đặt sao, còn trở thành cây rung tiền của gã nữa, phải lên kế hoạch cẩn thận mới được.

Nhớ ra mấy thành viên có thể đã đi dạy dỗ Lâm Thanh Hạnh rồi, Vương Kiệt đột nhiên hoảng hốt, không thể đánh hỏng được, đánh hỏng rồi thì làm sao lấy lòng người ta.

Vương Kiệt vội vàng chạy tới, lại phát hiện Lâm Thanh Hạnh không sao cả, mấy người kia mặt ai nấy đều sưng hơn người kia.

Khóe miệng Vương Kiệt giật giật, điên rồi, điên thật rồi, Lâm Thanh Hạnh lại dám đánh cả vào mặt đồng đội.

Đánh mặt theo nghĩa đen.

Dung Khê hét lên, “Anh Vương, anh mau quản cậu ta đi, mặt của em!”

Vương Kiệt: “Sao cậu có thể như vậy?”

Dung Khê oán hận nhìn chằm chằm Lâm Thanh Hạnh, “Bọn tôi chỉ tiện miệng nói mấy câu mát mẻ thôi, cậu có cần phải đánh bọn tôi không?”

Bọn họ còn chưa kịp bắt Lâm Thanh Hạnh quỳ xuống nhận lỗi, cũng chưa kịp mỗi người đá Lâm Thanh Hạnh mấy cái nữa mà.

Lâm Thanh Hạnh một bạt tai hung hăng tát vào mặt Dung Khê, “Mày tiện miệng, tao còn thần kinh nữa nè, bố mày lại đây chịu đánh.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play