Phản ứng của hai người họ hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Nhậm Hạc Minh.
Sự bình tĩnh của bọn họ khiến cho những lời mà Nhậm Hạc Minh vốn định nói ra đều bị nghẹn lại nơi cổ họng. Những lời mà hắn đã suy đi tính lại rất lâu rồi, vậy mà bây giờ lại chẳng còn chút ý nghĩa nào để phải nói ra nữa cả.
Hắn mấp máy môi mấy lần, rồi sa sầm mặt mũi lại mà nói: "Hứa Duẫn Hàm, cậu dám gài bẫy tôi! Cậu nghĩ rằng tôi không thể nào lấy ra nổi 500 triệu hay sao hả?!"
Tô Thanh Dụ: "..."
Ai nói anh ta không lấy ra nổi 500 triệu đâu chứ? Lại còn chủ động nhắc đến 500 triệu nữa, đây là đang tự ti mặc cảm hay là tự ý thức về bản thân quá mức đây?
Tô Thanh Dụ hai ngày gần đây đã bắt đầu ăn không vô cơm rồi, cơ thể chẳng còn chút sức lực nào cả, đến cả việc nói chuyện cậu cũng không muốn nói nữa là, đặc biệt là lại càng lười phải nói chuyện với Nhậm Hạc Minh.
Cậu biết rằng mình có lẽ nên dựa vào việc truyền dịch để duy trì nguồn dinh dưỡng và năng lượng cơ bản cho cơ thể rồi. Cậu cũng biết rằng chuyện về kịch bản này không thể nào giấu được nữa. Nếu đã không thể giấu được nữa thì cũng chẳng cần phải giấu làm gì nữa. Chẳng bằng cứ dứt khoát chủ động mà đẩy nhanh tiến trình lên luôn vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play