Trên đỉnh đầu Tô Thanh Dụ bỗng xuất hiện một chiếc ô, không một giọt nước mưa nào kịp rơi xuống người cậu.
Cùng đứng dưới một chiếc ô, người đang che ô và người được che ô đứng rất gần nhau.
Tô Thanh Dụ ngẩng đầu lên nhìn chiếc ô màu trắng, rồi lần theo hơi thở quen thuộc, trong bóng tối vịn lấy cánh tay của Giang Huy Âm để đứng vững.
Nhậm Hạc Minh ngã ngồi bệt xuống trong màn mưa và bùn lầy nhão nhoét, giống hệt như cái hôm Hứa Duẫn Hàm cầm kịch bản đến cầu xin hắn vậy.
Vừa rồi giọng nói của hắn đã quá lớn, Giang Huy Âm liền đi tới. Trên cửa sổ của rất nhiều phòng trong khách sạn chắc chắn cũng đang có người ló đầu ra nhìn ngó bên ngoài. Ở phía xa xa, còn có cả bảo vệ đang nhìn về phía bên này nữa.
Nhậm Hạc Minh cảm thấy mình đang ở trong một tình trạng vô cùng thảm hại và xấu hổ, như thể đang trần truồng phơi bày ra trước mắt của cả thế giới vậy. Khắp người hắn dính đầy bùn đất, hắn hoảng loạn tìm cách đứng dậy, ngã xuống rồi lại cố gắng đứng lên, phải liên tiếp ba lần như vậy mới có thể đứng vững được. Rồi hắn như một con ruồi không đầu, hoảng loạn chạy biến vào trong màn đêm mưa gió.
Không một ai thèm để ý đến hắn cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play