Ngu Lí vừa thiếp đi trong giấc ngủ ngon thì cảm thấy khoảng rạng sáng là ý thức cô khẽ bừng tỉnh, phát hiện đội trưởng đang ôm mình.
Ghế ngồi trên tàu bay vào ban đêm sẽ tự động chuyển sang chế độ ngủ, điều chỉnh thành góc nằm thẳng, hơn nữa phía trước và sau hạ tấm chắn xuống, hoàn toàn biến thành một phòng ngủ nhỏ kín đáo.
Ngu Lí cuộn tròn trong lòng Ốc Nhân Hi, mơ màng vòng tay ôm lấy cổ hắn: “Đội trưởng, sao vậy?”
“Tỉnh rồi à?” Ốc Nhân Hi nhắm mắt nói, giọng hắn không hề buồn ngủ, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve má cô: “Tối qua lâu lắm em chưa về.”
“Tôi nhớ là tôi ngủ ở nhà ăn rồi.” Giọng Ngu Lí ngái ngủ, “Cuối cùng hình như là… đội viên Không Chiến đưa tôi về thì phải?”
Ốc Nhân Hi cam chịu.
Ngu Lí chậm rãi nói, cười khẽ: “Họ tốt bụng thật đấy, dù có vài người hơi khó gần nhưng nhìn chung đều rất quan tâm tôi.”
“Nếu chẳng may chúng ta bị lạc trong khu ô nhiễm, tôi cần đi theo họ cùng hành động thì đội trưởng cũng đừng lo lắng nhé.”
Tàu bay êm đềm bay, trong khoang tối om, Ốc Nhân Hi ôm chặt cô vào lòng, Ngu Lí áp sát vào cơ thể lạnh lẽo và vững chãi của hắn, hai tay ôm cổ hắn, có thể cảm nhận được sự do dự và lo lắng của hắn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play