Biết mình có thể nhận được ít nhất mười mấy vạn tiền thưởng, Ngu Lí cảm thấy mọi mệt mỏi tinh thần tan biến. Cô đến bộ phận y tế bên cạnh kiểm tra sơ bộ, không có gì xong việc liền cùng Lục Ngô và các Lính gác Tổ Khuyển Khoa chào tạm biệt, trở về ký túc xá.
Cuộc diễn tập không cho phép mang thiết bị điện tử, mấy ngày nay Ngu Lí đều không lên mạng. Sau khi tắm xong, cô dùng khăn bông quấn mái tóc ướt, nằm trên giường nhắn tin báo bình an cho vài đồng nghiệp thân thiết.
Lúc này đã hơn 3 giờ sáng, ngoài dự đoán, Lộ Tịnh trả lời cô chưa đến một phút sau.
[Sao cậu không ngủ vậy?] Ngu Lí ngạc nhiên nhắn lại.
Lộ Tịnh hồi âm: [Thần tượng đã trở về rồi! Hôm nay chắc chắn tất cả Dẫn đường ở Bạch Tháp đều mất ngủ cho xem. A a a, đáng ghét! Tại sao tớ vẫn còn đang dẫn tân binh đi làm nhiệm vụ chứ, chắc ngày mai mới về được.]
[Lần ở chiến trường phía nam này, tiền bối tổ mình thể hiện quá đỉnh!! Khả năng điều khiển tinh thần của Thần Quan Dẫn đường chắc phải tăng lên cấp S+ rồi. Cậu có biết đó là trình độ gì không Tiểu Ngư? Nghĩa là bây giờ anh ấy có thể đồng thời điều khiển hai mươi vạn binh sĩ đó!]
Ngu Lí có tính cách làm việc chậm rãi, không theo kịp nhịp độ phấn khích của đồng nghiệp: [Vậy việc họ trở về, nghĩa là trận chiến phía nam kết thúc rồi sao?]
[Gần như vậy. Việc còn lại là để người Cơ gia giải quyết tiếp thôi.]
Lộ Tịnh khinh thường nói: [Vốn dĩ khu vực phòng thủ tiền tuyến là do Cơ gia phụ trách. Lần này chúng ta xuất phát từ ý thức trách nhiệm bảo vệ dân chúng mà chi viện họ. May mắn là đã ứng cứu kịp thời, không làm tổn thương dân thường, bằng không vị gia chủ mới nhậm chức của Cơ gia kia chắc chắn không giữ nổi vị trí nữa.]
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT