Sau một đêm mây mưa, khi tỉnh dậy, hai người lại quấn quýt trên giường một lúc lâu, cuối cùng khi quyết định rời giường, Lâm Hiểu mới biết, thì ra bây giờ đã hơn ba giờ chiều.
Sư phụ Tiểu Lâm đỏ mặt dựa vào đầu giường, ngoan ngoãn giơ tay để Phương Trì giúp cậu mặc áo ngủ, vẻ mặt hơi mất tự nhiên tự trách mình: "...Sao em ngủ lâu thế nhỉ?"
Phương Trì ngước mắt nhìn cậu, rất biết điều chủ động nhận trách nhiệm: "Chứng tỏ... anh vẫn được đấy chứ?"
Lâm Hiểu im lặng thầm nghĩ: Còn hơn cả được nữa.
Nhưng mà thôi, chúng ta dừng chủ đề này tại đây được rồi.
Trong trạng thái đầu óc tỉnh táo, mình thật sự không có cách nào đưa ra phản hồi sau khi làm việc cho thầy Phương.
Mặc dù lúc kết thúc vào rạng sáng, Phương Trì đã dùng khăn ướt lau người cho Lâm Hiểu, nhưng sau khi thức dậy anh vẫn bế cậu vào phòng tắm ngâm bồn nước nóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play