Sáng sớm hôm sau, hiếm khi cả hai đều ngủ quên. Đội trưởng Phương hoàn toàn thả lỏng sau một thời gian dài làm việc với cường độ cao. Mỗi khi kết thúc một giai đoạn công việc quá tải, anh luôn ngủ một giấc thật đã, điều đó đã trở thành thói quen.
Còn về phần Lâm Hiểu… thật khó diễn tả, nói mệt thì cũng không hẳn, chỉ là tay chân có chút mềm nhũn, nằm trên giường không muốn mở mắt.
Vì vậy, gần trưa, hai người mới chậm rãi bò dậy khỏi giường. Đã quá giờ ăn sáng, cả hai quyết định gộp bữa này với bữa trưa liên hoan cùng đội, vừa tiết kiệm thời gian vừa tiện lợi.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Lâm Hiểu đẩy Phương Trì vào phòng khách, nói rằng phải bù lại buổi trị liệu tối qua chưa kịp làm, không thể trì hoãn.
Lâm Hiểu yêu đương mà không quên sự nghiệp, Phương Trì chỉ biết mỉm cười chiều theo cậu.
Làm xong trị liệu thì đã gần mười một giờ rưỡi, Tiền Tùng gọi điện cho Phương Trì, nói rằng anh em đã tập trung đông đủ ở nhà hàng, có thể cung thỉnh nhân vật chính xuống lầu.
Hai người trở về phòng ngủ thay quần áo, Phương Trì nắm tay Lâm Hiểu xuống lầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play