Phương Trì dựa vào lưng ghế, vẻ mặt thư thái, giọng điệu thong thả nhưng không cho phép phản bác: "Chuyện này cứ quyết định vậy đi, ngày mai em sẽ đưa thông tin cá nhân của cậu ấy cho anh, anh đặt thêm một vé máy bay nhé."
"Không phải... cứ thế mà quyết định ư? Quyết định như vậy?" Trương Viễn bày ra dáng vẻ của một người quản lý, vẻ mặt nghiêm túc như đang bàn chuyện công việc, không hề có ý định đùa giỡn: "Anh nói cho cậu biết, chuyện khác thì được, nhưng chuyện này, dù cậu có nói gì đi nữa cũng không có gì để thương lượng."
Hơn nữa thái độ của cậu, đó là đang thương lượng sao!
Sự kiên nhẫn vốn đã ít ỏi của Phương Trì cuối cùng cũng bị bào mòn hết, anh bực bội nói: "Anh không đồng ý cũng được, em sẽ bảo Tiểu Du đặt vé cho cậu ấy, đưa cậu ấy đi với tư cách cá nhân."
"..." Trương Viễn sững người một lúc, không ngờ anh còn có dự định này, một lúc sau, anh ấy đột nhiên thăm dò hỏi: "Phương Trì, cậu nói thật với anh đi, rốt cuộc người này có quan hệ gì với cậu? Nếu chỉ là một thợ mát-xa bình thường, sao có thể khiến cậu phải vòng vo với anh như vậy?"
Khóe mày Phương Trì hơi nhếch lên, giọng điệu lười biếng: "Cậu ấy nghiện cổ của em, em nghiện tay nghề của cậu ấy, là một mối quan hệ rất rõ ràng, quang minh chính đại —— mối quan hệ giữa người được mát xa và người mát xa."
"... Anh cầu xin cậu luôn đấy, đội trưởng Phương à, ít ra chúng ta cũng phải giữ chút thể diện chứ?" Trương Viễn nhìn anh với vẻ mặt khó tả: "Người ta là một thợ mát xa mù, loại cổ nào mà chưa từng sờ qua, ai lại thèm cái cổ cứng đơ, đến cả cong cũng không cong được của cậu? Cổ cậu dát kim cương hay là bẩm sinh đã là cổ thiên nga vậy!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT