Tiểu Thương cứ ngỡ mình đã nhận rõ vị trí của bản thân trong gia đình, thế nhưng đến bữa tối, cậu phát hiện ra mình vẫn còn quá ngây thơ.
Trước mặt con mèo là một chiếc càng cua to dài, gần bằng chiều cao của cậu lúc hóa thành hình người. Còn trước mặt cậu thì chỉ có há cảo tôm và mực. Sự chênh lệch trong đãi ngộ rõ rành rành, nhìn qua là biết cậu chỉ là thứ được nhặt về từ vệ đường.
"Đã nói là có hạt dẻ mà?" Tiểu Thương cố gắng bảo vệ quyền lợi của mình.
Thụy Tuyết ngạc nhiên: "Có há cảo tôm, mực rồi mà còn đòi ăn hạt dẻ? Cậu không phải rất thích há cảo tôm sao? Trước đây còn vì muốn trộm ăn mà đào hẳn một cái hố để chui vào quán."
Tiểu Thương giải thích: "Khi đó em đói quá, không tìm được thứ mình thích. So với mấy thứ này, em thích ăn thức ăn cho chuột và hạt dẻ hơn." Nhìn là biết con người chẳng hiểu gì về Chuột tinh cả. Tôm với cá gì đó, rõ ràng là món ăn dành cho mèo.
Thái Cực ôm chiếc càng cua, vừa "rột rột" gặm vừa nghĩ thầm: Có đồ ăn là tốt rồi, ít nhất cũng không bị đem chuột bỏ vào thực đơn.
"Được rồi, lần sau tôi sẽ chuẩn bị thức ăn cho chuột và hạt dẻ cho cậu, hôm nay ăn tạm vậy." Thụy Tuyết quyết định dứt khoát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT