Ngày thứ hai kể từ khi mèo không có ở đây, Thụy Tuyết bắt đầu nhớ nó—không có nguyên liệu, làm sao mà làm được bữa tiệc toàn món mèo hay lẩu mèo đây?
Thụy Tuyết nhìn quanh khắp nơi, phát hiện không thấy bóng dáng con mèo nào, đành tiếc nuối bỏ qua ý định.
Từ xa, Tô Tú bước tới với dáng vẻ mệt mỏi nói: "Hai bát há cảo tôm, mang đi."
"Được ngay." Thụy Tuyết nhanh nhẹn gói đồ.
Tô Tú nhìn Thụy Tuyết với vẻ mặt đầy oán trách: "Sao cô lại mở quán ngay gần công ty thế này chứ!" Chỉ cần liếc qua cửa sổ là thấy ngay quầy hàng, rồi không kìm lòng được mà đứng dậy, đi qua, móc ví ra, cả chuỗi hành động diễn ra liền mạch như một phản xạ.
Rõ ràng trong lòng đã tự nhủ không biết bao nhiêu lần rằng ăn hai bát mỗi ngày thì tốn kém quá, nhất định phải kiềm chế! Nhưng cứ thấy chủ quán bày hàng là lại không nhịn được mà chạy tới...
#Món ăn làm cô mất hết lý trí#

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play