“Ủa khoan đã… Mấy người sao tự dưng đi hết vậy?” Căn phòng to đùng giờ chỉ còn lại mỗi mình Tư Lộc Minh, trơ trọi một góc.
Hắn theo bản năng liếc mắt nhìn xung quanh, đột nhiên trong lòng dâng lên một cảm giác rờn rợn. Thế là vừa phủi phủi lớp da gà nổi đầy tay, vừa vội vội vàng vàng rời khỏi căn phòng như có thứ gì rượt đuổi sau lưng.
Ngoài hành lang, Trương Nhược Tinh rốt cuộc cũng không nhịn được mà vò tay nắm chân, sốt ruột hỏi: “Bà cô, bà thật sự có la bàn hả? Cho con xem chút đi!”
Kiếm gỗ đào thật thì cậu đã được thấy rồi, giờ muốn xem la bàn xịn nó ra sao.
Trì Tảo tay phải vừa lật, một chiếc la bàn tinh xảo liền xuất hiện trên tay cô: “Nè, cầm mà xem!”
Cái la bàn này là bảo bối mà cô được tặng khi còn ở tu tiên giới, từ tay lão Quân Triệt mà ra, thuộc hàng cực phẩm có tiếng. So với mấy cái la bàn đạo sĩ thời hiện đại hay dùng, thì đúng là một trời một vực — không có cửa để so!
Tuy rằng lúc ở tu tiên giới cô cũng hiếm khi dùng đến thứ này, nhưng có vẫn hơn không, ít ra còn được tính là hàng tồn kho chất lượng cao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT