Trì Tảo hơi dừng lại, rồi tiếp tục mở miệng:
“Nhưng mà, ông ta với con lệ quỷ mặc đồ đỏ kia không phải người dưng nước lã đâu — hai người bọn họ là một đôi tình nhân đấy. Chỉ có điều, con lệ quỷ đó đã chết từ mười năm trước rồi.”
“Lệ quỷ mặc đồ đỏ á?” Tư Lộc Minh nghe xong càng hoảng loạn.
“Tôi có nghe người ta nói rồi, lệ quỷ mặc  đồ đỏ là ghê gớm nhất đó! Nếu mà nó muốn giết người thì chúng ta có mà chết sạch ở đây quá?!”
“Không phải chứ… quản lý Bạch chẳng lẽ bị bệnh nặng gì à? Tôi với ông ta không thù không oán, sao lại dắt nguyên một con lệ quỷ về sơn trang nhà tôi làm ổ vậy?” Tư Lộc Minh vừa nói vừa đập bàn tức tối.
“Tôi nói rồi mà, cái sơn trang này dạo gần đây cứ có chuyện xảy ra liên tục, tôi còn tưởng do thời vận không tốt, hóa ra là bị âm khí quấn lấy! Không được, phải nhanh đóng cửa thôi, còn hơn là chờ chết ở đây!” Một thương nhân có lương tâm như hắn, nói là làm!
Thấy hắn định đứng dậy chuồn lẹ, Trì Tảo nhanh chóng ngăn lại:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play