Trì Tảo đột nhiên chạy lên phía trước hai bước, đối mặt với Giang Vọng, rồi lại hơi nghiêng người lùi sang một bên, vừa đi vừa nói tiếp:
“Nói thật, có thể thấy mấy thứ đó cũng không hẳn là chuyện xấu đâu. Quỷ cũng có loại này loại kia, không phải con nào cũng là ác quỷ. Có lúc chúng nó còn có thể giúp anh biết trước nguy hiểm, tránh mấy tai họa từ trên trời rơi xuống, đúng không?”
Không biết lời cô nói có tác dụng thật không, mà Giang Vọng bất ngờ bật cười một tiếng, nhẹ như gió thoảng:
“Cô nói cũng đúng. Không phải quỷ nào cũng là ác quỷ. Có đôi khi, người… còn đáng sợ hơn cả quỷ.”
Trước kia, anh từng cho rằng bản thân mình là quái vật – một kẻ có thể thấy những thứ bẩn thỉu mà người khác không thấy, cơ thể lại kỳ quái. Người xung quanh đều xa lánh anh như tránh tà, cả thế giới mười mấy năm qua đều chìm trong bóng tối.
Nhưng giờ thì khác rồi. Giờ anh có hy vọng được chữa khỏi, có hy vọng sống như người bình thường, có cơ hội được làm… một người bình thường.
“Nhưng mà tôi nghi lắm nha,” Trì Tảo chợt hỏi, giọng bỡn cợt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play