Lê Bội Lan lúc này vô cùng chật vật, hai bên bị Dịch Thời và Trần Tối kèm sát, không dám sơ suất, sợ bà ta nhân cơ hội lại giở trò.
Người giúp việc trốn ở một góc gần đó cũng đã thấy hết toàn bộ sự việc. Ai nấy đều vẻ mặt hoang mang, không biết nên làm gì — dù sao đây là chuyện nội bộ nhà chủ, thân phận như bọn họ nào dám tùy tiện nhúng tay?
Trì Tảo ngồi một hồi có vẻ hơi mỏi, liền đổi tư thế bắt chéo chân, tay chống cằm, lạnh nhạt hỏi:
“Mấy thứ đó bà tự đưa ra, hay là để bọn tôi giúp bà lôi từ chỗ giấu ra?”
“Gì cơ? Tôi nghe không hiểu cô đang nói cái gì.”
Lê Bội Lan nhíu mày, vẻ mặt vô tội giả vờ hồ đồ. Bà ta đại khái hiểu là chuyện mưu hại Cố Minh Ngạn không giấu được nữa, nhưng những thứ kia… chỉ cần bà ta không khai ra, ai có thể biết bà ta giấu ở đâu?
Dù sao Cố Minh Ngạn cũng đã học đại học năm ba, sau khi tốt nghiệp sẽ vào Cố thị làm việc. Kế hoạch sắp hoàn tất — ba ngày nữa thôi, Cố Minh Ngạn sẽ “chết bất đắc kỳ tử” như mẹ cậu ta năm xưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play