Trì Tảo vô thức liếc nhìn Giang Vọng, hai người đều mang theo nụ cười nhàn nhạt nơi khóe môi.
Trương Nhược Tinh: Là ảo giác của mình à? Sao cứ cảm thấy… có gì đó sai sai nhỉ?
Cậu đảo mắt lia lịa giữa hai người họ, trực giác bất an trong lòng lập tức gào thét:
“Thôi được rồi! Sự việc cũng giải quyết xong, bà cô tôi phải về nhà đây! Mẹ tôi mới gọi bảo trong nhà đang hầm canh vịt già, tôi phải về làm bát canh giải đen!”
Nói xong liền kéo Trì Tảo quay người định rút lui.
Ánh mắt tên Giang Vọng kia nhìn bà cô nhà mình rõ ràng dính dính như keo con voi — chịu không nổi!
“Em về nhà trước đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT