Trương Lăng Thiên ngồi một bên vừa ăn cơm vừa âm thầm quan sát anh em hai người kia. Thỉnh thoảng ánh mắt lại đảo qua mặt Trì Tảo, giống như đang suy nghĩ gì đó.
Thấy thế, Trì Tảo cũng không nhiều lời, chỉ lười biếng tựa vào lưng ghế, nhàn nhạt mở miệng:
“Có chuyện gì cần giúp, cứ nói.”
“Được.” Trương Lăng Thiên khẽ cong môi, nở một nụ cười nhàn nhạt hiếm thấy.
Cảnh tượng này rơi vào mắt đám Báo Tử, lập tức dẫn tới một trận xì xào bàn tán:
“Tôi không nhìn nhầm đấy chứ? Lão đại mặt lạnh vạn năm nhà mình vậy mà cười? Hôm nay mặt trời mọc từ đằng tây à?”
“Nói thật, nếu tới phiên tôi gặp được bà cô như này, tôi cũng cười tới tê liệt luôn!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT