Trì Tảo và Trương Nhược Tinh thấy vậy cũng vội cúi xuống, tản ra nhặt từng đồng xu nhỏ quanh quẩn trên sàn.
Nhân viên cửa hàng liếc mắt khinh thường, hừ lạnh:
“Ba cái đồ lừa đảo đội lốt cao nhân, thực sự tưởng mình đắc đạo tu tiên chắc? Không soi gương xem đang ở thời đại nào, mấy trò phong kiến mê tín ấy ai còn tin nữa! Một xu hai xu lôi ra mua đồ, không sợ người ta cười thối mũi à? Còn không bằng đi nhặt rác kiếm còn nhiều hơn! Không có tiền thì đừng vác mặt lên thành phố làm trò cười, mau cút về nông thôn đi!”
Nào ngờ, ngay sau khi cô ta dứt lời, khuôn mặt lập tức sinh ra vài sợi khí đen mờ mờ.
Ánh mắt Trì Tảo lãnh đạm, không chút ấm áp lẫn cảm xúc, nhưng lại khiến người ta lạnh sống lưng:
“Miệng thối thế, tối qua ăn phân à? Tôi cuối cùng cũng hiểu vì sao tiệm cô vắng như chùa bà đanh rồi, cái kiểu ăn nói này, cô đời này đừng mong phát tài.”
“Chuẩn luôn đó! Người đâu mà mắt chó coi thường người khác, cái miệng thì toàn phun phân, xứng đáng cả đời không khá lên nổi!” Trương Nhược Tinh hùa theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play