“Ân nhân! Nhiệm vụ của tôi hoàn thành viên mãn rồi!” Bạch Phiêu Lượng chen lên xe, lấp vào một góc, rồi dùng hai ngón trỏ chọt chọt nhau như đứa trẻ xin kẹo, đáng thương nói:
“Ân nhân có thể thưởng người ta một cái đùi gà không?”
Tuy quỷ như bọn họ không ăn được đồ thật, nhưng chỉ cần ngửi được mùi đồ ăn là cũng thấy như đang ăn rồi — kiểu “hưởng thụ tâm linh”.
“Được rồi, mai cho cô ăn đùi gà.” Trì Tảo đáp lời, giọng đều đều.
“Cảm ơn ân nhân! Người ta biết ngay ân nhân đối với người ta là tốt nhất mà!” Bạch Phiêu Lượng đang định nhào tới ôm cảm kích thì bị Trì Tảo lạnh nhạt đẩy ra,
“Thôi đủ rồi, đừng có lố!”
Vì giờ cũng đã muộn, mấy người trong xe đều bắt đầu gà gật. Trì Tảo đột nhiên bật ra mấy câu khiến A Nam suýt té khỏi ghế lái. Hắn rụt cổ lại, khẽ run hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT