Chuyện này cuối cùng cũng chẳng giải quyết được gì, Tần Thành cắn chặt cái chuyện rằng mình chẳng làm gì ở phòng điều khiển, hiệu trưởng cũng phải bó tay.
Không biết vì tiện cho ai, phòng điều khiển của trường lại chẳng có camera.
Đàm Kỳ nghe Tần Thành kể mà cười đến đập bàn: “Trời ơi, cái ông chủ nhiệm ngu ngốc này thật sự tưởng mình là quan to à? Ai đưa tiền thì gọi là cha,toàn mấy trò bẩn thỉu!”
Tần Thành cũng thấy buồn cười, liếc Giản Hằng, giọng điệu khoe khoang:
 “ Mày không thấy đâu, Giản ca ngầu đến nỗi tao tê cả da đầu, lúc ấy một cước đạp cái bàn suýt nát luôn.”
Giản Hằng không ngẩng đầu, đưa tay ấn nhẹ lên cánh tay Tần Thành. Cậu liền hiểu ý, thu tay lại để học bá yên tĩnh làm bài, nhưng nụ cười thì không dừng được.
Ngầu, quá ngầu, giờ nhớ lại mà tim vẫn đập thình thịch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play