“ Ôi ?” Tần Thành khẽ mở mắt, định quay đầu nhìn, “ Có thể xoa bóp tay với xương sườn được không? Đau chết mất…”
Giản Hằng xuống khỏi người cậu, ngồi sang một bên, ngón trỏ khẽ búng vào eo cậu: “Dậy.”
Tần Thành nhột đến rụt người lại, hít sâu một hơi rồi ngồi dậy. Cơ bụng và xương sườn cùng lúc dùng sức, đau đến nỗi cậu chẳng buồn chửi thề.
Đây Không phải lần đầu tiên bị thương nặng như vậy, nhưng trước kia toàn là cậu cầm dao, vác côn xông vào vòng vây cứu người khác khỏi nước sôi lửa bỏng, sau đó mình đầy thương tích trở về để Đàm Kỳ giúp xử lý, trong lúc đó còn phải trốn đông trốn tây không cho mẹ mình phát hiện.
Hôm nay là lần đầu tiên có người chạy đến cứu cậu, sau khi trở về còn chẳng cần lo lắng chỗ tá túc, dựa vào đây còn có người bôi thuốc cho… Quả thực là đãi ngộ đỉnh cao trong bao nhiêu năm qua.
Cảm giác… còn rất kỳ diệu.
Ít nhất cậu cảm thấy bây giờ mình từ trong ra ngoài đều yếu đuối hẳn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT