Một bữa tôi này, tôi đã ăn đến no căng, nhưng lại không đụng đến một giọt rượu nào cả, tôi chỉ từ chối nói, buổi tối hôm nay tôi còn phải hành pháp, không thể uống rượu, cái lí do này thật sự quá tuyệt vời, cũng không có người nào có thể đưa ra ý phản đối cả.
Trên thực tế, tôi là sợ Chung Lương Thần hạ độc vào trong rượu.
Tục ngữ nói, không thể có tâm hại người, nhưng mà không thể không có lòng đề phòng người, tôi hoàn toàn có lý do để tin rằng, Chung Lương Thần thay đổi thái độ với tôi, chỉ là bởi vì ông ta không thể thăm dò ra sâu cạn của tôi, nói một cách đơn giản thì, ông ta sợ ông ta đánh không lại tôi.
Bởi vì cấm kị sư chính là khắc tinh của tất cả nghề nghiệp khác, chẳng hạn như, ông ta hoàn toàn không giải được Cấm Pháp của tôi.
Khi trời tối, tôi được sắp xếp ở lại trong nhà của Tiểu Bạch, đây là chuyện đương nhiên, ông ta bảo tôi đi sang chỗ khác ở tôi cũng sẽ không đi, mà nhà của Tiểu Bạch, lại ở bên trong cùng của thôn, ở gần chỗ từ đường.
Tới trong nhà của cậu ta rồi, nhìn căn phòng nhỏ đơn sơ trước mắt làm tôi có hơi giật mình, bởi vì tất cả ngôi nhà trong thôn này đều là nhà mái ngói, quy quy củ củ, mà nhà của Tiểu Bạch, lại là một căn nhà nửa gạch nửa đất thấp bé, nếu như không phải do chính Tiểu Bạch dắt tôi đến đây, tôi tuyệt đối sẽ nghĩ rằng đây chính là căn phòng chứa củi hoặc chứa đồ linh tinh của hộ nào đó.
Vào bên trong, càng đơn giản hơn nữa, từ trong ra ngoài chỉ có mỗi một gia nhà ở, phòng ngủ phòng khách phòng bếp đều gom vào chung một cái phòng, một cái giường, một cái bàn và một cái ghế, trên cửa sổ dán vải nhựa gió thổi qua là kêu lên rào rào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT