Ở trên đời này, trong thành phố này, bây giờ tôi chỉ có thể tìm tới một người duy nhất có thể biết được lai lịch của người tuổi trẻ kia.
Đó chính là chủ Phúc Duyên Trai kia.
Nhưng bây giờ còn có một vấn đề khó khăn nữa. Quy định của chủ Phúc Duyên Trai này là mỗi người chỉ có thể đưa ra một vấn đề. Cơ hội của tôi đã không còn. Nhưng đây cũng không phải là điều không có cách nào giải quyết, cơ hội của tôi không còn thì tìm một người khác đi là được.
Ví dụ như Dương Thần, ví dụ như bất kỳ kẻ nào, còn không thể sao?
Nhưng tôi vừa hỏi Thiệu Bồi Nhất, mới biết điều này cũng không đơn giản như vậy. Phúc Duyên Trai không phải là nơi người nào cũng có thể đi được. Ý của Phúc Duyên tất nhiên là người có phúc duyên mới có khả năng tới cửa.
Điều này làm người ta không thể nào hiểu được, thế nào mới là người có phúc duyên? Loại người thế nào mới có thể đi vào Phúc Duyên Trai? Thiệu Bồi Nhất mỉm cười và nói, có thể trên đời này chỉ có hai người biết được vấn đề này. Một người là chủ Phúc Duyên Trai, một người là ông trời.
Tôi nghe hắn nói vậy vẫn không hiểu, nhưng Nam Cung Phi Yến lại có một cách nói khác. Cô dứt khoát nói cho tôi biết, Phúc Duyên Trai chỉ tiếp đón hai loại người, một là kỳ nhân dị sĩ trên thế gian, hai là người khổ sở có chuyện khẩn cấp trong dân gian. Nói trắng ra, hai chữ phúc duyên này cũng không phải chỉ người có phúc duyên mới có thể đi, mà người đi qua đó sẽ nhận được phúc duyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT