Thời gian trôi qua từng chút một, Hồng Hạo vẫn đang hôn mê bất tỉnh. Nam Cung Phi Yến và Thiệu Bồi Nhất cũng chẳng biết đi đâu. Mà ở nơi đó, Dương Thần nghiên cứu Hồng Hạo rất lâu, hình như nhìn ra được manh mối gì đó nên ở trong phòng ngủ tìm nửa ấm nước, rót vào trong cốc, lại tìm giấy bút vẽ bùa, cầm ở trong tay, ngón tay vẽ nhiều lần lại thì thầm một hồi, tiếp theo dùng một cây đuốc đốt đi, hòa tro vào trong nước, cuối cùng cạy miệng Hồng Hạo và đổ chén nước bùa vào.
Hồng Hạo cắn chặt hàm răng làm nước tràn ra ngoài, miễn cưỡng lắm mới rót hết nửa cốc, sau đó tôi và hắn đặt Hồng Hạo lên giường. Chỉ một lát sau đã thấy gương mặt Hồng Hạo dần thay đổi, khí đen đã giảm đi một ít. Lại thêm một lát, hàm răng cắn chặt cũng được thả lỏng, cho dù còn hôn mê nhưng thoạt nhìn đã không có gì đáng ngại nữa.
Dương Thần quan sát một hồi rồi thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Tà khí trong cơ thể hắn đã được loại bỏ hơn nửa, không còn lo lắng tới tính mạng nhưng còn phải nghỉ ngơi dưỡng sức mấy ngày. Sau này cho hắn uống chút đồ bổ khí, dần dần sẽ không sao.
Dương Thần lại hỏi tôi:
- Hồng Hạo thi triển pháp thuật hại người thì nên xử lý thế nào?
Tôi nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT