Trong giới những người tiến hóa, có một luật ngầm—đừng tò mò về năng lực của người khác.
Bởi vì năng lực tiến hóa đều kỳ quái đến mức khó tưởng tượng, mỗi khả năng nhìn có vẻ tầm thường lại có thể là con át chủ bài cứu mạng. Vậy nên ai cũng không muốn để lộ bài tẩy của mình.
Thậm chí nếu không phải tình huống bắt buộc, dùng năng lực trước mặt người khác cũng là điều cấm kỵ.
Chuyện này, Lư Trạch đã nói với Lâm Tam Tửu rồi—thế thì tại sao Marsa lại đưa ra yêu cầu này?
“Đừng hiểu lầm.” Có vẻ chính cô ấy cũng thấy yêu cầu này không ổn lắm, nên cười cười. Cô ấy không còn trẻ nữa, nụ cười làm vài nếp nhăn lộ rõ. “Với trình độ hiện tại của tôi thì chưa thể biết được năng lực tiến hóa của cô là gì, chỉ có thể phân tích vài dữ liệu cơ bản thôi. Nắm rõ những dữ liệu này cũng có ích với cô... tất nhiên là tùy cô quyết định. Muốn thử không?”
“Được thôi!” Lâm Tam Tửu sảng khoái đồng ý, đưa tay ra. “Tôi tin là các người không có ác ý.”
—Vả lại, khi nãy cô và Lư Trạch đánh nhau với đám dị chủng, cũng đã lộ kha khá năng lực rồi. Hai người đều không ngu, cô đoán được sơ sơ năng lực của Lư Trạch, thì chắc anh ta cũng biết sơ sơ năng lực của cô. Giờ có giấu cũng chẳng để làm gì nữa.
Đầu móng tay cứng nhọn lấp lánh ánh kim loại lạnh lẽo, vừa chạm nhẹ vào da cô thì như được “mời gọi,” trơn tru chọc vào da. Cô mới thấy hơi nhói một chút, Marsa đã rút tay về, mỉm cười nói: “Xong rồi.”
Cô ấy nhỏ một giọt máu tròn vo lên lòng bàn tay, giọt máu vừa chạm vào đã biến mất, sau đó liền nhắm mắt lại. Lâm Tam Tửu nhìn lại tay mình, vết cắt nhỏ đến mức không thấy máu đâu nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play