Dưới sự chỉ dẫn của Lâm Tam Tửu, Marsa lái xe tới trước khu chung cư tầng 38, chọn một chỗ vắng vẻ rồi dừng lại nghỉ ngơi.
Dù gì cũng là khu cao cấp, so với bên ngoài thì ít người hơn hẳn. Ngay cả trong thế giới đã thay đổi đến mức chẳng nhận ra này, khu vườn vẫn mang nét yên tĩnh, thanh nhã hiếm có.
Ngập ngừng một chút, Lâm Tam Tửu che lại cửa kính xe đã vỡ, bật điều hoà. Giờ Chu Mỹ không còn nữa… tiết kiệm xăng dầu chẳng còn ý nghĩa gì. Không khí mát mẻ không chỉ giúp cô hồi phục nhanh hơn, mà còn tốt cho vết thương trên cổ, tránh bị nhiễm trùng trong thời tiết oi bức… Dù hiểu rõ là vậy, nhưng khi hơi lạnh ùa tới, lòng cô vẫn nặng trĩu.
Lư Trạch nhìn biểu cảm của cô, khẽ thở dài: “Chị à, đừng buồn nữa. Bạn chị… ít ra không chết trong tay lũ biến dị.”
Cùng nhau trải qua một trận sinh tử, khoảng cách giữa họ đã vô thức thu hẹp lại nhiều. Lâm Tam Tửu cảm nhận được thiện ý từ Lư Trạch, mỉm cười, một lúc sau mới lên tiếng: “Đừng gọi tôi là chị nữa được không? Tôi đâu lớn hơn cậu là bao… À mà quên mất, tôi còn chưa tự giới thiệu. Tôi là Lâm Tam Tửu. À, mới… vừa tiến hoá.”
“Lấy từ câu ‘vạn trượng hồng trần tam bôi tửu*’ à?” Lư Trạch lập tức bĩu môi, “Tên hay ghê. Thôi gọi cô là Tiểu Tửu nhé… À mà này, sao cổ cô lại quấn khăn vậy?”
*Vạn trượng hồng trần tam bôi tửu (萬丈紅塵三杯酒): Là câu thơ của Đỗ Phủ, mang ý nghĩa rằng giữa chốn nhân gian rộng lớn đầy bụi trần phiền não, chỉ cần ba chén rượu là có thể gác lại hết thảy, tiêu dao tự tại, không vướng bận trần ai.  
“Ồ.” Lời nhắc khiến Lâm Tam Tửu sực nhớ ra, vội gỡ chiếc khăn ướt đẫm mồ hôi trên cổ, để lộ ra vết thương đầy máu thịt. Lư Trạch hít một hơi thật sâu, Marsa thì nhướng mày, nhìn cô đầy nghi hoặc. Lâm Tam Tửu mở chai nước tinh khiết, vừa rửa vết thương vừa kể lại chuyện xảy ra với Nhậm Nam. —— Có lẽ vì hai người này từng cứu cô một lần khi nguy cấp, nên giờ cô sẵn lòng tin tưởng họ.
Không giống với vẻ sững sờ của Lư Trạch, Marsa vẫn luôn cau mày im lặng. Cô ấy đột nhiên chỉ vào chai nước tinh khiết, nói với Lâm Tam Tửu đang ngẩn người: “Đưa tôi làm đi. Dù gì tôi cũng học y mấy năm.” Nói rồi, cô ấy lấy từ túi bên hông ra một cuộn băng gạc và thuốc kháng sinh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play